Thực sự mình không nhớ rõ là những quán Internet xuất hiện tại Việt Nam khi nào cả, hình như là đã tròn 12 năm chăng?
Song cũng chẳng quan tâm lắm, nhưng sự ra đời của những cửa hàng buôn bán cái mạng lưới toàn cầu ấy gần như đã đáp ứng được cơn khát thông tin và liên lạc của hầu hết những người dân thời bấy giờ. Nhưng giờ thì có còn ai trong chúng ta vẫn nhớ đến chúng?
Internet chính thức có mặt ở Việt Nam vào năm 1996, mình còn rất nhớ cái thời kì đầu của internet nuớc ta ngày ấy. Lúc đó trong nhà ai có máy tính thôi là đã giàu rồi, nhưng mà có cả mạng – dù chỉ là mạng Dial-Up, thì cũng đã khối người phải ghen tị. Chính vì mọi thứ hiếm hoi như thế nên hầu như Internet chẳng thể đến tay được phần lớn quần chúng, những nguời thu nhập bình thường cũng nằm mơ không thấy.
Sự ra đời của những quán Internet
Thế rồi bắt đầu có sự xuất hiện của ADSL, một chuẩn kết nối mạng mới khủng gấp chục lần cái mạng quay số tít tè cổ lỗ sĩ kia. Xưa kia đọc báo hay chat là đợi cả chục giây, coi clip thì miễn bàn, nhưng nhờ có ADSL thì cứ gọi là vèo vèo. Nhưng nói sao thì nói, ADSL vẫn là món ăn xa xỉ của rất nhiều người, dù cũng đã có số đông sở hữu máy tính.
Chính vì cái nhu cầu thông tin, liên lạc, ước muốn bằng chị bằng em của đại đa số xã hội và cả sự hỗ trợ của ADSL, những quán Internet ra đời, như một cốc nước lạnh giải khát giữa trưa hè ói ả. Ngày ấy, chúng còn lạ lẫm với khá nhiều người, hầu hết nguời ta vào quán chỉ với nhu cầu là dùng máy tính, chơi game offline. Nhưng sau một thời gian ngắn thì mọi thứ trở nên quen thuộc hơn, những người đến quán để lướt web hay chat chit, webcam hay voicetalk gì đủ cả. Những người chủ quán thì phấn khởi vui mừng vì công việc bắt đầu ăn nên làm ra.
Thời kì huy hoàng
Nhưng đó chỉ là buổi đầu, nếu thế thì cũng sẽ có rất nhiều người thà ở nhà xài Dial-Up vẫn ngon hơn. Thời kì huy hoàng của những quán Internet chính thức bắt đầu khi những trò game online bắt đầu đổ bộ đến Việt Nam. Chắc bạn còn nhớ những trò đã từng làm mưa làm gió, gây nên bao cơn sốt, sự điên cuồng cho giới trẻ, thậm chí cả những bậc trung niên như Võ Lâm Truyền Kỳ, MU, Gunbound, Cửu Long Tranh Bá, Ragnarok,…Yêu cầu của những trò game này là máy tính có mạng ADSL, mà cái thời năm 2004 2005 thì ADSL mắc lòi ra, và ngồi chơi một mình thì có thắc mắc biết hỏi ai.
Thế là những quán Internet trở thành địa điểm lí tưởng như thế. Còn nhớ những ngày đó thì đến quán bao giờ cũng đầy chỗ, ai cũng say sưa cày game, gặp ai có acc khủng thì bu lại. Còn những chủ quán thì sung sướng, phê như con tê tê vì làm ăn có lãi, khi nào cũng có con nghiện game cắm ở quán cả.
Những quán Internet bây giờ ra sao?
Nghề gì cũng có giai đọan của nó, quán Internet cũng đã qua thời kì đỉnh cao của nó. Khi mà máy tính rẻ như mua điện thoại, laptop thì ai cũng sắm được một cái, ADSL giờ có giá rẻ bèo, mạng 3G cũng là một kẻ thay thế đáng gờm, những quán Internet rơi vào thời kì ế ẩm, quán không đông như trước. Vì sao ư? Tại sao lại phải ra quán khi có thể ở nhà máy lạnh nệm êm, ôm gấu ngồi đọc báo, chat chit? Tại sao lại phải ra quán để mà ngại ngùng nếu bạn coi những cái gì nhạy cảm như Clip hot Girl Nhật Bản đóng AV chẳng hạn? Hay tại sao lại phải ra quán để phải ngồi chỗ dơ bẩn, nghe chửi bậy mà không biết lỡ có thằng điên nào đập mình hay không, hay là thấy có em gái kế bên chat bẩn bựa?
Mọi người bắt đầu thích ở nhà hơn, tự sắm máy tính và mạng ADSL mạnh vừa đủ để phục vụ nhu cầu của họ. Còn những trò game online đã từng là cái nam châm hút người ta đến Internet? Sự xuất hiện của cả trăm tựa game, tiêu tốn cả triệu đồng cho việc chơi nó, mệt mỏi cày cuốc khiến nhiều người đã từ bỏ, vả lại chơi ở nhà thì vẫn thích hơn. Dần dà người ta ít đến quán hơn. Ấy thế, cái thời lung linh tuyệt diệu của những quán Internet đã trôi qua như vậy đấy.
Vậy giờ chúng ở đâu? Tuy không còn mọc nhan nhản, cách trăm mét lại có một quán như xưa, nhưng chúng vẫn còn tồn tại, như một nơi phục vụ nhu cầu Internet cho những ai không có máy tính ở nhà, hoặc cần dùng gấp mạng. Đơn giản chúng đã trở thành một món hàng thứ cấp trong mắt của nhiều người.
Tuy thế thì những quán Internet cũng biết thức thời để tồn tại, nơi dơ bẩn thì bị loại bỏ, để lại chỗ có máy lạnh nệm êm, máy tính cấu hình mạnh, mạng cáp quang siêu tốc. Họ cũng bắt đầu phục vụ thêm cả đồ ăn thức uống, cho down phim HD, nhạc lossless và nhiều thứ khác. Loại hình dịch vụ này tuy không còn thống trị như trước, nhưng có lẽ chúng sẽ vẫn còn xuất hiện trong nhiều năm nữa khi nào Internet và máy tính vẫn chưa thực sự rẻ đến mức ai cũng có được như điện thoại thì khi ấy chúng còn tồn tại.