Tiếp tục với chuỗi những bài viết chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi. Những chuyện từ trên trời cho đến xuống đất của các bạn game thủ Liên Minh Huyền Thoại trong Series bài viết này.
Chơi Liên Minh Huyền Thoại thì dễ, rất dễ mà thậm chí từ học sinh cấp 1 cho đến các bô lão 6x vẫn dư sức trải nghiệm và nắm bắt lối chơi rất nhanh. Thế nhưng có bao giờ các bạn nghĩ rằng đến một ngày nào đó, các bạn phải tạm bỏ trò chơi này sang một bên – có thể tạm gọi là cai nghiện cũng được – để sống một cuộc sống thật không còn online nữa không? Hãy thử học hỏi những gì mà bạn Dũng đã trải nghiệm nhé
Ảnh minh hoạ
Mình muốn gửi đến Xemgame và các bạn đây một trải nghiệm thú vị mà mình đã thử về việc “cai nghiện” game Liên Minh Huyền Thoại.
Nói là cai nghiện nghe có vẻ nặng nề vì mình cũng đâu có nghiện lắm, mỗi ngày chơi có hơn 10 tiếng à – Haha đùa thôi. Thật ra lúc đó tầm khoảng đầu tháng 6/2015, mình thì sinh năm 97 và ai cũng hiểu rằng năm nay mình phải thi tốt nghiệp lẫn Đại học. Cũng là năm đầu tiên mà áp dụng quy chế thi kiểu mới khiến nhiều người sinh năm 97 lúng túng, trong đó có cả mình. Chưa kể, mình sinh ra trong một gia đình học thức có bố mẹ và cả chị hai đều là giáo viên khiến mình bị áp lực ghê gớm về kết quả thi sắp tới
Ảnh minh hoạ
Lúc đó bên cạnh những giờ giấc trên trường, mình còn lại toàn ở nhà chơi trên con PC cùi hoặc ra net chơi cùng đám bạn bè. Đừng nghĩ mình ham chơi hoặc học dốt, có lẽ hơi nói quá lên một chút nhưng chắc tại do gen của bố mẹ mà mình học khá giỏi, cộng thêm sắp xếp thời gian biểu hợp lý 1 tý là mình vô tư vừa có thời gian cày rank tới 1h sáng mà không sợ “chưa làm bài” hoặc “chưa thuộc bài” vào sáng hôm sau. Tuy nhiên sát vào kỳ thi tốt nghiệp tầm 1 tuần, bị bố mẹ ép quá nên mình buộc phải lập nên một thời khoá biểu cai nghiện Liên Minh Huyền Thoại trong.. 1 tuần tính, vì đến ngày 13/6 là thi mất rồi.
Mình cũng chẳng đi ôn thi như bao đứa bạn khác vì mình đã có 3 gia sư kèm tại nhà (chẳng trốn được). Cá nhân mình khá giỏi các môn logic như Toán Lý Hoá nhưng bù lại các môn học thuộc lòng như Sinh, Sử, Địa hoặc Văn thì rất.. ngu. Thành ra bà chị mình giáo viên Văn cứ càm ràm mãi về cái vụ chơi Liên Minh ấy. Mặc dù là đã nghỉ hè từ tháng 5, gần như cả tháng ấy cả nhà gặp mình là toàn thấy mình chơi Liên Minh (mà nghĩ lại cũng tức và buồn cười, cứ khi mình học họ tự dưng như tàng hình chẳng bao giờ thấy ló mặt, cứ mỗi khi mình ngồi vào máy 1 cái là y như rằng ở đâu lù lù đi vào nói mình toàn chơi).
Ảnh minh hoạ
Thời khoá biểu mình lập ra trong 1 tuần đó thật cũng chả có gì đặc biệt lắm, ngoại trừ thay thế giờ giấc chơi Liên Minh bằng những hoạt động “thể thao ngoài trời” như đi caffe với bạn bè hoặc phóng con xe ra bãi biển ngắm mặt trời lặn rồi ăn chim cút nướng với đám con gái trong lớp, bàn tán 1001 chuyện trên trời dưới đất. Không biết ở đây có bạn nào bị trường hợp như mình chưa, chứ chơi Liên minh nhiều quá đôi khi như muốn bại não luôn, ngủ cũng nghĩ tới Liên Minh mà đi học cũng nghĩ tới Liên Minh. Có lần chạy xe bâng quơ tự nhiên nghĩ cách counter Lee Sin bằng Jarvan IV rồi bị xe buýt nó đón khách cập vào mém ngã. Đôi khi còn điên điên khùng khùng ngó trước quên sau đồ đạc hoặc nặng hơn là bỏ quên cả điện thoại vào balo thằng bạn vì nhầm thành balo của mình.
Mình xả stress bằng những hoạt động ngoài trời như thế, vừa khiến tinh thần sảng khoải vừa làm mới lại những suy nghĩ trong đầu. 1-2 ngày đầu tay chân ngứa ngáy kinh dị các bạn ạ, đang ngồi PC để đọc báo và tìm đề thi mẫu để làm thử mà cứ chực bấm vào Liên Minh miết nhưng cũng ráng mà kiềm bớt. Bực nhất là đám bạn thân như thằng Hoà thằng Thuận nó cứ gọi điện mãi bảo phụ tụi nó gánh thằng Nhơn, đôi khi máu anh hùng nổi lên nhưng vẫn phải nói dối “tao đang ở nhà ngoại không có máy”. Nặng hơn tý thì tụi nó lại kéo đến nhà, nhưng nhờ bà chị bả cũng dữ quá nên tụi nó gặp là xụi lơ, có bữa còn bị kéo vào ôn chung mới ác.
Những hoạt động “thể thao ngoài trời” như đi caffe – Ảnh minh hoạ
Nói chung, nghỉ Liên Minh để ôn thi thì chắc 97 đứa nào cũng đã trả qua (hoặc các anh chị 96-95 trước đó nữa). Nhưng học không cả tuần cũng dễ nổ não nên cứ sáng 6-7h là mình lại kéo đám bạn ra bãi biển đá banh. Cả tuần đó cả mình như một con người khác, chẳng còn cái ánh mắt dại dại vì thức khuya hoặc cái kiểu lờ đờ vào mỗi sáng nữa, cảm thấy sung sức hẳn lên như vừa chơi 1 lúc 2-3 chai Redbull vậy. Ngày thi cũng tới, điểm thi mình đạt dư sức đỗ vào Bách Khoa Đà Nẵng.
Thế nhưng mình vẫn giữ cái thời khoá biểu như lúc còn “cai nghiện”, chỉ là thêm tý xíu thời gian chơi game, giảm từ 6-7 tiếng/ngày lúc chưa cai xuống còn cỡ 2-3 tiếng trước khi ngủ mà thôi. Thức dậy lúc 6h sáng và đi đá banh ngoài bãi biển xong caffe với đám bạn đến 9h sáng thì đi học, đến 3-4h chiều về thì cả đám lại hội họp tắm biển, caffe đến 6h tối mạnh ai nấy về ăn tối cùng gia đình. Ăn xong nghỉ ngơi xem film tý cùng bà chị và bố mẹ thì mình leo lên PC lúc 9h tối và cày với đám bạn tới 12h khuya (có khi lên 1h sáng tý cũng không sao). Thời khoá biểu khá trung hoà giữa việc chơi game, giải trí vận động cơ thể và học hành khiến mình tới nay cảm thấy rất sảng khoải mà cuối mùa giải vẫn được Kim Cương 3.
Mọi chia sẻ bạn đọc xin vui lòng gửi về hệ thống Tin Nhắn của fanpage: