Dường như Faker đang quá mệt mỏi khi phải gồng gánh tất cả đội hình SKT T1 trên vai mà ở đây vẫn chưa ai có thể san sẻ gánh nặng này cùng cậu.
Lee “Faker” Sanghyeok, nếu chỉ nhìn bên ngoài có lẽ chẳng có gì khác với những chàng trai 21 tuổi, với một cặp kính, nụ cười vô cùng giản đơn trên khuôn mặt và một dáng vẻ đầy tĩnh lặng – thế nhưng cách người ta nhìn vào cậu ấy lại hoàn toàn khác biệt. Bên ngoài phòng phỏng vấn ở sự kiện All Star mùa hè năm ngoái ở Los Angeles, các phóng viên từ khắp nơi trên thế giới đang vây quanh cánh cửa sổ bằng thủy tinh trong suốt, cố vươn tay để chụp được một tấm hình hoặc có được một cuộc phỏng vấn của riêng họ.
Hầu hết các tuyển thủ đều có thể đi lại dễ dàng với những cái vẫy tay đơn thuần của người hâm mộ hay một vài lần ký tặng, trừ Faker. Bất cứ nơi nào cậu ấy đi qua sẽ là cả đội bảo vệ tháp tùng, những danh sách biệt hiệu dài dằng dặc của cậu ấy như “Thánh”, “Quỷ Vương Bất Tử” được gọi tên khi cả cánh truyền thông lẫn người hâm mộ đều ước ao, rằng chỉ một khoảnh khắc thôi, cậu ấy sẽ chú ý đến mình.
“Tất nhiên, điều ấy với tôi cũng có đôi chút gánh nặng”, Faker nói. “Nhưng tôi luôn rất cố gắng để gạt chúng ra khỏi suy nghĩ. Những biệt danh như “Thánh” hay một vài cái tên khác mà tôi có, còn tôi chỉ muốn là chính mình khi tôi bước vào trò chơi.”
Một tháng trước khi sự kiện All Star diễn ra, vẻ ngoài trầm tĩnh lạnh lùng của tuyển thủ Thể thao điện tử nổi tiếng nhất thế giới đã tan vỡ trước hàng triệu người.
CKTG 2017, SKT của Faker, đội tuyển đã bước vào trận chung kết thứ 3 liên tiếp của họ để hướng đến cú ăn 3 lịch sử, đã hoàn toàn bị quét sạch bởi đối thủ đồng hương Samsung Galaxy tại SVĐ Tổ Chim Bắc Kinh.
Faker đã gánh cả đội tuyển của mình vượt qua CKTG, đặt dấu ấn của màn trình diễn ấn tượng nhất trong sự nghiệp lẫy lừng của cậu ở trận bán kết trước đội tuyển chủ nhà RNG tại Thượng Hải, thế nhưng như thế vẫn là chưa đủ để họ đạt được mục tiêu. Trong trận chung kết, Samsung mới là đội chơi tốt hơn về mặt tổng thể, và hình ảnh người ta nhìn thấy ở bên phía SKT chỉ còn là một tuyển thủ yêu trò chơi LMHT hơn tất thảy mọi thứ và thi đấu với cả thế giới trên vai. Hàng triệu ánh mắt dồn lên từng ngón tay xiết chặt của cậu ấy lên con chuột và bàn phím.
Khi hồi chuông báo tử vang lên ở trận chung kết, Faker cúi gập người trên ghế, những giọt nước mắt tuôn rơi của cậu ấy mà nhiếp ảnh gia của Riot ghi lại được dường như trở thành một hình ảnh tồn tại mãi mãi trong lòng người hâm mộ. Tuyển thủ xuất sắc nhất thế giới, hầu như chẳng có khi nào lúng túng trước thành công hay thất bại, lúc này đây lại đang bộc lộ hết thảy tâm can của mình. Khi bước xuống sân khấu, cậu ấy cứ nhìn mãi về phía sau, giống như khát khao cháy bỏng được làm lại một lần. Chỉ cần một cơ hội nữa mà thôi. Nếu như cậu ấy có thể làm lại một lần nữa, biết đâu, biết đâu đấy, ngay cả khi đồng đội cậu ấy vẫn còn những sai lầm, cậu ấy vẫn sẽ tìm ra một con đường để giành được chiến thắng.
“Tôi nghĩ việc con người bày tỏ cảm xúc là chuyện tự nhiên thôi”, Faker nói. “Tôi cho rằng đó là điều rất bình thường. Mặc cho việc bày tỏ đó bị chỉ trích hay được ngợi khen, tôi nghĩ sẽ thật tốt nếu có nhiều người trân trọng khoảnh khắc ấy, và họ nên làm như vậy.”
Đằng sau dáng vẻ thinh lặng của một chàng trai mang trên vai danh hiệu của một huyền thoại trước khi bước sang tuổi 18, mọi điều mà Faker đã làm trong 5 năm sự nghiệp của mình là phát triển bản thân trong vai trò một tuyển thủ. Bất cứ khi nào có một sự thụt lùi, cậu ấy sẽ trở lại phòng tập luyện, làm việc với đội tuyển và lấy lại phong độ còn tuyệt vời hơn trước. Trở về tháng ngày đen tối nhất năm 2014 khi SKT vụt mất chiếc vé tham dự CKTG, cậu ấy đã quay trở lại vào năm sau với một đội hình hoàn toàn mới, chinh phục một cách hoàn hảo nhất ngôi vương Thế giới trong lịch sử của trò chơi với việc chỉ để thua một ván đấu duy nhất trong cả giải đấu.
Năm nay, đó lại là một câu chuyện khác. Khi kỳ chuyển nhượng bắt đầu, những tin đồn râm ran về chuyện ai có thể bước vào SKT để đội tuyển có thể trở lại đỉnh cao thế giới. Đó có thể là cựu thành viên của nhà vô địch năm xưa Impact, hoặc một nhà cựu vô địch khác MaRin – người luôn được tin rằng chính là đầu tàu dẫn dắt đội hình 2015 vượt qua các đối thủ sừng sỏ. Nhưng chẳng có ai trong số họ xuất hiện. Vào thời điểm SKT trở lại với LCK vào tháng trước. hầu như đội hình mà Faker đã gánh qua suốt nửa cuối 2017 vẫn được giữ nguyên.
Đội tuyển đã đưa Hỗ trợ Effort từ thực tập sinh lên đội hình chính, đồng thời ký hợp đồng với 2 tuyển thủ khác là Thal – người từng chơi ở giải hạng 2 châu Âu và Blossom – một jungler với kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp là số 0 tròn trĩnh. Đó là sự gom góp những tài năng họ có thể mang về.
Nếu như cái tên SKT bị gỡ ra khỏi đội hình này và gạt ra những thành tích họ có được trong quá khứ, cả đội tuyển, ngoại trừ Faker, chỉ là một đội tuyển rất bình thường. Ở Hàn Quốc, nơi mà việc vô địch giải đấu quốc nội còn khó hơn cả vô địch Thế giới, thì đội hình này chỉ ở tầm trung ngoại trừ Faker. Sau khi gánh lấy đồng đội trên vai hết lần này đến lần khác ở CKTG 2017 cũng như đẩy bản thân đến giới hạn không còn gì để mất, Faker vẫn không nhận được một cánh tay này giúp cậu ấy sẻ chia gánh nặng. Cậu ấy thậm chí còn phải nhận thêm nhiều áp lực hơn, nhiều trách nhiệm hơn và nhiều gánh nặng hơn.
Một lần nữa, tất cả lại phụ thuộc vào Faker, người chỉ là Huyền thoại – chứ không phải kẻ bất tử, người luôn phải bung hết sức mình trong từng giây từng phút để sống với cái danh hiệu Huyền thoại mà người ta cần ở cậu để giành được chiến thắng. Cậu ấy, nhất định phải giành được chiến thắng.
“Nhiệm vụ tìm kiếm một bản sắc mới qua sự khởi đầu LCK mùa xuân 2018 lại chỉ thấy được rằng, cả đội tuyển và người hâm mộ đang loay hoay trả lời những câu hỏi mà SKT dường như đã có câu trả lời trong suốt 4 năm từ mùa 3 đến nay: “SKT nên chơi như thế nào?” – PapaSmithy, BLV tiếng Anh của LCK tại Hàn Quốc chia sẻ với ESPN. “Liệu SKT đã có một đội hình đúng đắn để giành được thành công?” Liệu những sắp xếp của Kkoma đã gạt bỏ những điều tốt nhất ở đội hình họ đang có? SKT chưa bao giờ có nhiều thời gian để nhìn lại chính mình – họ chỉ luôn tập trung vào việc giành được chiếc cúp tiếp theo, chứ đừng nói đến chuyện truyền một nguồn cảm hứng bùng nổ hơn.”
Trong 6 trận đầu tiên của mùa giải, đội tuyển trông như một gánh hài hơn là một nhà vô địch Thế giới. Những lổ hổng dần bị lộ rõ với sự yếu kém trong việc cải thiện đội hình. Và tệ hơn, khả năng giao tiếp của đội – điều từng là sức mạnh của cả tập thể này – đã gần như không tồn tại.
Ngay cả Faker cũng bắt đầu cho thấy sự tàn tạ và mỏi mệt bởi người ta luôn kỳ vọng cậu phải làm hết tất thảy mọi thứ. Những lỗi lầm mà bạn không thể tin là có thể xuất hiện ở Faker, đã bắt đầu hiện ra. Cậu ấy sẽ làm một pha highlight trong khoảnh khắc, một cách hoàn toàn mất trí, bị bắt được và lên bảng đếm số, rồi tạo ra một hiệu ứng domino hiện lên rõ rệt trong cả đội tuyển. Trong những trận mà SKT giành được lợi thế đầu game, Faker sẽ phải chơi như thể đó là ván đấu cuối cùng của một trận chung kết và phải có một màn trình diễn đỉnh cao để đưa đội đến thắng lợi. Điểm khác nhau chỉ là thay vì làm điều này trước những đội tuyển xuất sắc nhất trên thế giới và trước hàng ngàn người hâm mộ đến cổ vũ, ở nơi này có lượng khán giả ít hơn rất nhiều – có lẽ là vài trăm – khi mà SKT đang nhọc nhằn đi đến chiến thắng trước một trong những đội tuyển yếu kém của giải đấu.
Với hiệu số 5-5 tính đến thời điểm này, SKT chỉ hướng về cơ hội được chơi ở playoff. Đối với hầu hết các đội, cơ hội đó chính là một sự lạc quan, đặc biệt sau một khởi đầu không mấy suôn sẻ.
Thế nhưng không phải với SKT. Càng không phải với Faker. Khi mà mục tiêu của Faker là chức vô địch thế giới, playoff không bao giờ là mục tiêu cuối cùng. Đó chỉ là một viên gạch để cậu ấy bước đến bục vinh quang cuối cùng mà thôi.
“Với việc Faker luôn vững vàng trong vai trò là carry duy nhất ở đội hình 5 người đầu mùa giải (Untara/Blank/Faker/Bang/
“Nếu điều đó xảy ra một lần, Faker dường như có thể thất bại, khi cậu ấy bị bắt khi đang tập trung vào một điều gì khác thay vì đối thủ trước mặt như đang shopping hoặc theo dõi một khu vực khác trên bản đồ, hoặc cậu ấy quá hăng trong việc tạo đột biến như thể chỉ có cậu ấy gánh trên vai toàn bộ thành công của SKT ở mỗi trận. Với Faker, cậu hỏi duy nhất của cậu ấy là thời điểm nào cậu ấy nên có một pha highlight hay gánh cả trận đấu sẽ đến, thế nhưng việc đội tuyển đang dựa vào cậu ấy trong suốt khởi đầu của LCK mùa xuân 2018 thực sự đã có những ảnh hưởng đáng kể đến lối chơi đó.”
Trong ngày thi đấu cuối cùng của All Star, Faker đã không có mặt ở nhà thi đấu LCS. Đội tuyển All Star Hàn Quốc đã bất ngờ để thua trong trận chung kết trước đội Trung Quốc. Thay vào đó, cậu ấy cùng các thành viên còn lại đã đến Santa Monica Pier, chụp vài tấm hình và thư giãn trước khi quay lại Hàn Quốc. Chỉ trong một ngày hôm đó, khi mà những người khác đang thi đấu trước người hâm mộ và trở thành trung tâm của đám đông, cậu ấy mới trở lại thành Lee Sang Hyeok, một chàng trai 21 tuổi đang tận hưởng không khí trên bãi biển với bạn bè, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống phía sau Thái Bình Dương.
Vài tháng sau, khi đã trở lại với lịch trình luyện tập và những trận đấu căng thẳng ở một mùa giải tiếp theo dài đằng đẵng, cậu ấy không thể chỉ là Lee Sang Hyeok được nữa. Cái tên ID Faker đã trở thành một điều gì đó lớn lao hơn rất nhiều chàng trai đang mang nó trên mình. Ngay cả danh hiệu MVP, vô địch quốc nội hay thậm chí là sự công nhận tại đấu trường quốc tế cũng không thể vĩ đại bằng cái tên ấy. Để có thể sống với sự kỳ vọng mà cả cậu ấy và thế giới này đã đặt ra, chẳng điều gì ngoài sự phục hận tại CKTG sẽ nói lên tất cả.
Khi mà Faker gục đầu khóc ở Bắc Kinh, đó chính là lời chỉ trích đau đớn nhất cậu ấy dành cho chính mình. Chẳng có cái danh hiệu nào có thể gánh lấy những gì Faker đặt lên chính bản thân. Đối với cậu ấy, SKT có những tuyển thủ nào không hề quan trọng. Cậu ấy chỉ tin tưởng HLV và tổ chức mà cậu ấy biết đến. Và nếu như cậu ấy không thể vô địch CKTG, cậu ấy sẽ cho rằng đó chỉ có thể là lỗi lầm của chính cậu ấy mà thôi.
“Mục tiêu của tôi vẫn không bao giờ thay đổi: đó là vô địch Thế giới, ngoài ra không còn gì khác.”, Faker nói. “Về nhì, đối với tôi mà nói, chưa bao giờ là một kết quả thỏa mãn. Thế nên những gì tôi muốn làm vào năm tới sẽ là nỗ lực hết sức mình để giành lấy chiếc cúp Thế giới một lần nữa.”
Theo ESPN