Đến với chuyên mục chuyện bốn phương của Liên Minh Huyền Thoại ngày hôm nay, chúng tôi nhận được một tin nhắn gửi về cho Fanpage Xemgame từ một người bạn có nhóm bạn game thủ đang ngày càng…sống ảo so với bản thân mình.
Cụm từ sống ảo rất đa dạng, từ việc nói đến những bạn trẻ có lối sống ưa chuộng mạng online cho đến những trường hợp nặng hơn như bị bệnh đa nhân cách – ngoài đời như một con người khác và trên mạng như một con người khác. Đôi khi, cũng có những trường hợp game thủ sống ảo, tự cao với trình độ bản thân trong game nhưng ngoài đời thì chẳng làm được trò trống gì. Như trường hợp của câu chuyện bên dưới sẽ khiến các bạn game thủ, đặc biệt là những bạn có ý định cày thuê, hiểu rằng sống ảo có hại như thế nào.
Người gửi tin nhắn về cho Xemgame – xin được dấu tên – có nhóm bạn chơi thân, vừa đủ 5 đứa để tạo nên một team Liên Minh và thường xuyên cùng nhau tụ họp mỗi tối để chơi cùng. Họ đã chơi Liên Minh được hơn 2 năm rồi, tức khoảng cỡ giữa mùa 3, thế nhưng trong team chỉ có mỗi anh chàng đây là trình tầm Bạch kim – Kim Cương, riêng 4 người bạn còn lại thì vẫn dậm chân ở mức Bạc – Vàng. Anh tự nhận trong tin nhắn rằng “mình không bao giờ khinh họ, vì chính họ mỗi người một hoàn cảnh, và bản thân mình thì nghiêm túc luyện tập hơn nên trình độ có sự chênh lệch như thế”.
Tuy nhiên một ngày nọ ở mùa giải thứ 5, dịch vụ cày thuê bắt đầu nở rộ, anh thấu hiểu được sự khó chịu của đồng đội khi suốt ngày ì ạch ở hạng Bạc – Vàng nhưng cũng không ngờ họ lại quyết định cả 4 người cùng nhờ cày thuê để lên hạng Bạch Kim giúp. Và bắt đầu từ đây chuỗi ngày sống ảo của 4 người bạn anh ngày càng nặng hơn. Chỉ sau 1 tuần, họ – những game thủ Bạc 2-3 và Vàng 4-5 – đã nhanh chóng lên được mức Bạch Kim 1 và chễm chệ đem khoe trình độ của mình trên Facebook cá nhân, thậm chí là mọi tiệm net họ đi.
Đắng lòng hơn cả, mặc dù là đội trưởng của team, anh vẫn không quản lý được các đồng đội bạn bè của mình. Khoe chán chê, họ bắt đầu nghĩ tới việc tham gia thi đấu các giải đấu Liên Minh lớn nhỏ trong khu vực với ý nghĩa “Đã trình Bạch Kim 1 thì ngán gì?”. Và lúc này sự ảo tưởng đã lên mức đỉnh điểm khi 4 đồng đội anh quyết định đăng ký một giải đấu team và cá nhân nhỏ với hy vọng kiếm được một vị trí nhất nhì nào đó, mặc kệ sự can ngăn của người đội trưởng của mình.
Trong giải đấu, quy tụ khá nhiều trình độ từ Kim Cương, Cao thủ cho đến Đồng đoàn cũng có mặt. Thế nhưng vừa bước vào trận mở màn khi đội đối phương chủ yếu là Bạc thì team của 4 anh chàng “cày thuê” lại thua một cách…ê chề với chỉ số chênh lệch 2 bên lên đến 18 – 59 khiến ai nấy cũng bất ngờ và cười ồ lên. Cũng đúng thôi, đội hình 1 Kim cương và 4 Cày thuê Bạch Kim thì chắc chắn có sự chênh lệch lớn với 1 team 5 người Bạc nhưng thi đấu ổn định.
Đến lúc này, họ mới nhận ra rằng việc bỏ hơn 400k/người để cày từ Bạc Vàng lên Bạch Kim 1 là một quyết định sai lầm và ném tiền qua cửa sổ. Bởi trình độ họ được thể hiện qua cách họ thi đấu, chứ cái mác Thách đấu “cày thuê” đó chỉ thể hiện sự dốt nát và ném tiền qua cửa sổ mà thôi.