Đến với chuyên mục kỳ này, chúng ta lại tiếp tục với những tâm sự vui buồn, hờn ghen của cộng đồng game thủ chúng ta gửi về
Xin chào các bạn đọc giả, dạo gần đây chúng ta ít đăng những bài tâm sự hẳn so với trước, một phần do lỗi của chúng mình khi số lượng thư gửi về tới mức.. tràn cả hộp thư mail xemgame. Tuy nhiên sau vài ngày sàng lọc, Xemgame xin gửi đến các bạn bài viết của bạn Toàn gửi cho Xemgame nói lên nỗi lòng của bạn ấy sau khi đạt đến được cảnh giới Cao thủ Liên Minh Huyền Thoại nhưng đổi lại là một tổn thất quá lớn…
Xin chào Xemgame và các bạn
Mình xin chia sẻ một câu chuyện buồn của mình xảy ra vào giữa mùa giải thứ 5, lúc đó tầm khoảng tháng 9 và bản thân mình cũng như bao game thủ Liên Minh khác, vắt chân lên cổ mà chạy kịp cái khung hạng đặng chốt mùa giải. Tuy nhiên, mình có một “lợi thế” hơn người, đó chính là thằng bạn chí cốt nhà sát bên dual rank cùng. 2 đứa biết nhau dám cũng được 16 – 17 năm, khi đó cả 2 chỉ mới 4 tuổi và thường chơi chung với nhau. Lúc đó nhà nó dọn từ Bến Tre lên Sài Gòn, nó thì dân quê chính gốc, đến cái TV cũng chưa thấy bao giờ, hồi đó nó hay qua nhà mình xem ké rồi cả 2 thân từ lúc nào không biết.
Cứ thế cấp 1, cấp 2, cấp 3 trôi qua, 2 thằng học chung 3 trường, có năm thì cùng lớp, có năm thì khác lớp nhưng cả 2 cũng chẳng quan tâm lắm vì gần như lúc nào cũng bên nhau như 2 thằng “gay”. Thú thật đôi khi, 2 đứa còn thân hơn cả anh em ruột thịt, ăn cùng, ngủ cùng, đi chơi cũng đi cùng. Thậm chí cái tuổi dậy thì việc cùng xem film “con heo” cũng xem cùng nốt.
Ảnh minh hoạ
Lúc đó nhà mình khá giả hơn, có cả PC để chơi game, nhà nó thì không đủ điều kiện, tụi mình còn cùng nhau cắm acc chơi game chung hoặc thậm chí cả 2 sử dụng chung acc để chơi những tựa game như Audition, Võ Lâm… Cái thời lúc đó tưởng tượng 2 thằng cùng xài chung acc, nó mới buồn cười thế nào. Tuy nhiên sau vài năm, tới khi nó lên 12 thì tui cũng vừa được tặng con Laptop khác, nên xem như 2 thằng có 2 máy để cày game. Tựa game đầu tiên chúng mình chọn để cùng chơi chính là Liên Minh Huyền Thoại, khi đó cũng vừa về Việt Nam.
Chúng mình cùng chơi, cùng cày 2 năm đó cực vui và gần như bá đạo ở phân khúc giữa bản đồ. Thay vì đi Xạ thủ – Support như bao “cặp đôi” khác, chúng mình lại chọn Pháp sư đường giữa – Rừng bởi bản thân mình lại thích những vị tướng sát thương phép hơn còn thằng Nam thì lại thích tạo sức ép, hỗ trợ đồng đội hơn. Gần như lợi thế ngồi kế nhau không bao giờ được chúng mình sử dụng. Khi cùng chơi chúng mình chỉ im lặng mà đánh, đôi khi có những tràng cười, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ 2 đứa phải mở miệng kiểu như “gank tao” hoặc “cứu tao” như bao người. Bởi lẽ chúng mình quá hiểu tính nhau, khi nào nên tấn công, khi nào nên rút lui. Từ đó khiến việc gank mid luôn là một nỗi kinh hoàng cho tướng đối phương.
Ngay từ mùa 4, tỷ lệ thắng khi cùng đánh chung của chúng mình đạt ngưỡng 70%. Và khả năng bị thọt ở đường giữa không bao giờ quá 2 trận trong 10 trận đấu. Mùa thứ 4, chúng mình dễ dàng leo lên Kim Cương 1 nhưng ngặt nỗi 2 đứa bận đi .. chơi nên lười cày xếp hạng chung. Tới khi mùa giải thứ 5, chúng mình nhanh chóng leo lên Cao thủ vào tháng 9, nhưng lúc đó cũng là lúc mình nhận được hung tin rằng nó bị ung thư phổi, cần xạ trị.
Ảnh minh hoạ
Bản thân nhà nó gần như ai cũng mắc bệnh lao phổi, kiểu như di truyền. Khi nghe tin, cả nó cũng bất ngờ vì không nghĩ nó sẽ mắc bệnh đó như bố nó. Chỉ vô tình một lần thấy tức ngực, mẹ nó dẫn đi khám thì bác sỹ mới tìm ra. Lúc đó khối ung thư đã lan khá rộng, đang ở giai đoạn cuối, gần như khả năng cứu chữa được là 10%. Lúc này nó cũng yếu rồi, thi thoảng rủ nó qua chơi thấy nó bảo mệt, mình cũng không nghĩ gì quá nghiêm trọng. Nhưng không ngờ mọi việc xảy ra quá nhanh…
Nhà nó cũng không đủ tiền làm hoá trị cho nó, mặc dù nhà mình cũng có ý giúp, nhưng quả thật số tiền đó lại quá lớn. Nó sống 3 tháng cuối đời trên giường bệnh và ra đi vào cuối tháng 12 vừa qua. Lúc đó mình không buồn, ngược lại mình cảm thấy vui, vui vì nó đã ra đi thanh thản, vui vì nó và mình đã có nhiều kỷ niệm đẹp, vui vì ít nhất, 2 đứa đã giữ được lời hứa từ năm ngoái rằng sẽ cùng lên bậc Cao thủ vào mùa giải này, vui vì ít nhất nó đã làm tốt được vai trò của nó khi còn sống, 1 người con ngoan trong gia đình, một thằng bạn tốt và là một dân phòng được cả xóm yêu mến.
Thế nhưng cuối cùng, mày giúp tao lên cao thủ để được gì khi không có mày ở bên cạnh hả Nam?
*Bài viết được viết dựa trên suy nghĩ của bạn Toàn gửi cho Xemgame
Mọi chia sẻ bạn đọc xin vui lòng gửi về hệ thống Tin Nhắn của fanpage: