Khoảng thời gian sát cánh bên nhau trong những trận đánh rank đã ghi một dấu ấn rất sâu đậm trong tôi về người bạn đồng hành của mình.
Tôi là Hoài Nam, hiện tôi đang 20 tuổi và đang theo học đại học tại Tp. Hồ Chí Minh. Tôi là một đứa có thể nói là khá nhút nhát và không có nhiều bạn. Tôi không như những đứa con trai khác, tôi không giỏi thể thao hay thể hình gì cả. Tôi thích ngồi đọc sách một mình ở ban công hay làm đồ handmade cho bản thân. Người bạn duy nhất của tôi là dàn máy tính mà bố mẹ sắm tặng. Mới đây, tôi có làm quen với game Liên Minh Huyền Thoại nên đã có thêm một vài người bạn trên mạng.
Nick Liên Minh của tôi giờ đang hạng Bạch Kim II và tôi dám chắc chắn rằng nó sẽ lên thêm nữa. Tướng ưa thích của tôi là Nidalee, Sona, Soraka… Vị trí sở trường của tôi là pháp sư đường giữa hoặc hỗ trợ. Tôi có một phong cách chơi khá nhẹ nhàng, không tham gia giao tranh nhiều, chơi cẩn thận và tận dụng sơ hở của đối phương.
Nếu chơi game bình thường, không có chuyện gì xảy ra đã tốt. Tôi xin kể về một chuyện tình bi đát của tôi với game Liên Minh Huyền Thoại.
Vào một ngày đẹp trời như mọi ngày, hồi đó tôi vẫn học lớp 12. Đi học về cái, tôi nhảy lên chiến luôn. Bỗng thấy một nick tên khá cute mà lại đánh hay, tôi liền mời đánh xếp hạng cùng. Thấy cách nói chuyện thì có vẻ như người bên kia là con gái (tôi cũng ngại nên không dám hỏi). Thế là từ hôm đấy, tôi với tên kia toàn chơi cùng nhau. Cứ đến hẹn lại lên, thời gian chúng tôi chơi với nhau lại càng nhiều. Cô ấy có lối chơi giống tôi, cũng nhẹ nhàng và không muốn giao tranh gì nhiều. Cách trò chuyện của cô ấy, tôi dám chắc ai cũng phải xao xuyến.
Chúng tôi cũng chia sẻ với nhau nhiều thứ. Những gì vui buồn tôi đều chia sẻ hết với em. Đến kỳ thi đại học, tôi cũng học chăm chỉ lắm nhưng không sao dứt nổi cái máy tính ra được. Muốn chơi Liên Minh chỉ là một phần, tôi thực sự rất muốn trò chuyện cùng người con gái kia. Cái gì cũng có hậu quả của nó, tôi đã trường trượt đại học mà tôi mong muốn. Tôi buồn lắm, tôi lúc đó chỉ dám ngồi nhà một mình chứ chẳng dám lộ mặt ra ngoài vì xấu hổ. Nhưng người con gái kia lại trò chuyện, an ủi tôi rất nhiều. Và cũng như em gợi ý, tôi đăng ký vào một trường đại học khác mà tôi đủ điểm vào.
Tôi yêu em mất rồi.
Sau gần 6 tháng chỉ chat với nhau ở trong game, chỉ chơi game với nhau, tôi mới lấy hết can đảm để hỏi về thông tin của cô ấy. Em chẳng ngại ngần gì mà đưa cho tôi luôn Facebook của mình. Đến lúc này, tôi mới bàng hoàng em là một chàng trai.
Vậy là từ trước đến giờ tôi đang thích, đang xao xuyến một chàng trai…
Còn tiếp