“Tôi muốn nghe lại nó lần nữa, nhưng tôi cũng không muốn nghe lại. Tôi muốn gặp cô ấy lần nữa, nhưng cũng không muốn gặp cô ấy. Bạn gọi cảm giác này là gì ?”
– Arima Kousei
Bộ phim vẫn đang được sản xuất và đang ở tập 16 (kết thúc ở tập 22) được chiếu vào thứ 5 hằng tuần (Bản Việt Sub sẽ có vào tối thứ 5 hoặc thứ 6)
Phần lớn người xem Anime đều nghĩ rằng bạn phải là người am hiểu dòng nhạc Cổ Điển mới có thể cảm nhận hết được tất cả trong bộ Anime này, nhưng có lẽ bạn đã lầm, một sai lầm vô cùng lớn và bây giờ tôi sẽ chứng minh cho bạn thấy điều đó. Vì “Shigatsu wa Kimi no Uso” có tất cả yếu tố : Romance, Comedy, Shounen,…
Cốt truyện : 8,6/10 (Xếp hạng: 8,6/10 – 22.258 phiếu bầu, theo MyAnimeList.net)
Arima Kousei là một thần đồng Piano, luôn đạt hạng nhất trong mọi cuộc thi với kỹ năng hoàn hảo của mình như một nhạc công thực thụ nên dù mới 8 tuổi nhưng cậu đã nổi tiếng không kém những nhạc công lớn tuổi hơn mình. Tuy nhiên, với cái chết của mẹ (cũng là người dẫn dắt mình) cậu đã không còn đối mặt được với Piano và cũng không nghe được tiếng đàn của mình. Sau đó, cậu từ bỏ sự nghiệp chơi Piano của mình. Vài năm tiếp theo, cậu sống một cuộc sống vô hồn và vô cùng tẻ nhạt (một phần vì sự thiếu quan tâm của người cha), nhưng may thay cậu vẫn còn hai người bạn tốt thời thơ ấu là “Sawabe Tsubaki” và “Watari Ryouta”. Cho đến một ngày, cậu gặp được một cô gái chơi Violin xinh đẹp, kỳ quái là Kaori Mirazono và là người mang Amari Kousei trở lại với sự nghiệp Piano của mình.
Nhưng có một điều mà chỉ người xem mới biết rằng, cô gái chơi Violin xinh đẹp, kỳ quái, thích chơi với trẻ con lại giấu đi một bí mật lớn về bản thân và sau này duy nhất Arima Kousei là người nhận ra được điều đó. Tình tiết của bộ phim diễn ra chậm, nên hầu hết người xem đều có thể nhận thấy sự hình thành tình cảm vô cùng lớn của Kousei và Kaori, nhưng điều khiến cho hầu hết người xem cảm thấy “hơi hụt hẫng” cũng chính là vì tình tiết chậm rãi đó. Arima Kousei thực chất chỉ ở vị trí là “Người bạn A” và Kaori Mirazono là “Cô gái thích bạn thân của mình” sau những lần trò chuyện, đi cùng nhau và cùng tham gia 1 cuộc thi hay tình cờ và cả những lần trùng hợp, họ vẫn nhận ra rằng mình vẫn là “Người bạn A” và “Cô gái thích bạn thân của mình” và 2 chữ “tình cảm” vẫn chưa hề xuất hiện giữa 2 người cho đến khi Arima Kousei biết được câu chuyện của Kaori Mirazono…
Nhân vật : 9/10
Như một câu chuyện tình lãng mạn nhưng đầy bi kịch, những nhân vật xoay quanh câu chuyện là nền móng cho bộ Anime này. Cùng nhiệp độ chậm, các nhân vật được tô thêm sắc màu cùng chiều sâu cho mình và được hoàn hảo đến từng chi tiết, phải nói rằng nhà sản xuất đã làm “trên cả tốt” cho những nhân vật này. Mỗi nhân vật đều bắt đầu theo câu chuyện của bản thân (hầu hết đều bắt đầu khá nhạt nhẽo) và cũng chẳng được “lên sóng” quá lâu. Chúng ta đều thấy rằng, những nhân vật đó đều bộc lộ được những nét đáng yêu và cá tính riêng biệt của mình, riêng Kaori vẫn dậm chân tại chổ ngay từ khi xuất hiện, giống như cô chỉ là một nhân vật phụ mang tính hài hước.
Điều tôi cảm thấy quan trọng nhất là sự phát triển của nhân vật Kousei, là nhân vật trọng tâm của bộ phim. Nhưng rất may là cậu ấy vì cậu bắt đầu từ một thần đồng Piano trở thành một đứa trẻ sống nhạt nhẽo và buồn tẻ dần trở trở thành một con người hoàn hảo hơn trước rất nhiều. Sau khi mất mẹ, anh đã không còn lí do để chơi Piano, vì cậu chơi Piano để đi thi và có thật nhiều giải nhất mang về cho mẹ vui, cậu nghĩ điều đó có thể giúp mẹ cậu có thể nhanh chóng khỏi bệnh. Nhưng cậu không phải là một thần đồng thật sự, mọi người đều biết cậu giống như là “một cổ máy đi thi” “búp bê của mẹ” hay đại loại là vậy, vì mẹ cậu luôn nghiêm khắc trong việc cậu luyện tập Piano (học thuộc từng nốt nhạt và giai điệu một cách chính xác nhất), cậu bị “vong hồn” của người mẹ ám ảnh đến mức mỗi khi đánh Piano, cậu lại thấy mẹ của mình đang ở bên lắng nghe và dần cậu cảm thấy mình như bị chìm xuống vực thẩm của biển sâu, cậu không thể tiếp tục đánh Piano như trước, dù cố gắng thế nào thì cảm hứng về âm nhạc như trước kia đã không còn.
Cuộc hành trình của mình cùng với Kaori, Watari và Tsubaki dần đã giúp cậu thoát khỏi nỗi ám ảnh của mẹ mình và cậu phát triển bản thân theo cách tuyệt vời nhất, không chỉ có mình Kousei, sự phát triển của cậu còn dẫn đến hình thành tính cách và phát triển được bản thân của mọi người xung quanh, đặc biệt là Tsubaki và Kaori
Hình ảnh – Chuyển động : 9/10
Nghệ thuật tạo hình của các nhân vật trong bộ Anime này rất tốt, các mẫu thiết kế độc đáo và thi thoảng lại xuất hiện 1 vài Emo “không thể đỡ được” của các nhân vật (đặc biệt là Kaori). Chi tiết vẽ được chăm chút đầy đặn, nhất là đôi môi của mình điều mà hầu hết trong các Anime hiện nay đều phải có. Độ sáng cũng được cân chỉnh phù hợp theo từng tình huống, màu sắc tươi vui và màu sắc thoáng buồn lẫn ánh sáng tuyệt đẹp của âm nhạc. So với mặt bằng chung hiện nay, hình ảnh của bộ phim đã được hoàn thiện một cách hoàn hảo nhất.
Âm thanh : 9/10
Như tôi đã nói ở trên, tôi không phải là một người yêu thích dòng nhạc cổ điển, nhưng tôi vẫn và đã có thể cảm nhận được hết tất nội dung của bộ phim mang lại, đặc biệt là 2 bản Opening trên cả tuyệt vời (ở dưới tôi sẽ cho chi tiết cụ thể).
Opening 1 : Hikaru Nara – Goose House
Opening 2 : Nanairo Symphony – Coala Mode
Ending 1 : Kimeraki – wacci
Ending 2 : Orange – 7!!