Đôi khi sự thật không như những gì chúng ta thấy bằng mắt hằng ngày.
Cuối cùng thì cặp chị em song song cũng được Riot Games phẫu thuật thẩm mỹ lại, Morgana chỉ được làm lại diện mạo và hiệu ứng kỹ năng trong khi đó người chị của mình là Kayle được tân trang lại từ đầu cho đến gót chân. Có thể nói Kayle chính là tâm điểm trong đợt làm lại lần này của Riot Games, liệu có một sự thiên vị gì ở đây hay không bởi Kayle trong LMHT được xem là một Thiên Thần của Công Lý trong khi đó Morgana bị xem như một kẻ nổi loạn, sa ngã vào bóng tối. Liệu thực hư có phải thật sự như vậy và ai mới là kẻ tốt. Hôm nay mời các bạn cùng Xemgame.com bọn mình đến với Sự thật về Morgana – Thiên Thân Sa Ngã có thật sự xấu xa như chúng ta nghĩ?
Có thể là định mệnh, nhưng cũng có thể là ngẫu nhiên, Morgana và người chị gái của cô đã được sinh ra trong một thế giới đầy xung đột. Chiến Tranh Cổ Ngữ tàn khốc đã lan tràn khắp vùng Valoran lẫn Shurima, và dường như nhăm nhe nhấn chìm đỉnh núi Targon xa xôi. Cha mẹ của Morgana, Mihira và Kilam, khi nghe về nguồn sức mạnh thần thánh nơi đỉnh ngọn núi vĩ đại—đã không còn lựa chọn nào khác ngoài tham gia vào một chuyến hành trình đằng đẵng và gian khổ, với hi vọng cứu rỗi bộ tộc của mình.
Dù phát hiện ra rằng Mihira đang mang thai, họ vẫn không lùi bước. Và cuối cùng, khi Runeterra chạm đến thiên giới, Kilam kinh ngạc và sửng sốt khi Mihira được chọn để làm vật chủ cho Thượng Nhân Công Lý.
Họ quay về không chỉ với sự cứu rỗi mà họ đã kiếm tìm, mà còn là một cặp song sinh—Morgana và Kayle. Dù vậy, quyền năng thượng giới trong Mihira bắt đầu thay đổi con người phàm trần cũng như tình yêu thương của bà. Bà thường phó mặc hai đứa con gái cho người cha, và rời đi để đáp lại tiếng gọi của chiến trận.
Trong nhiều tháng, sự nghi hoặc dần gặm nhấm Kilam. Trận chiến đang khốc liệt, và người vợ dấu yêu của ông đang dần mất đi. Lo sợ cho sự an toàn của hai đứa bé, ông đợi Mihira rời đi một lần nữa, và rồi bỏ chạy khỏi Targon cùng bọn trẻ.
Dù điểm đến của họ lúc ấy chưa hề có một cái tên, nhưng sau này nó đã trở thành một vùng đất ẩn cư, khỏi ma thuật và chiến tranh: vương quốc Demacia.
Hai đứa trẻ dần lớn lên, dần khác biệt với nhau như ngày và đêm vậy. Khi Kayle dốc tâm nghiên cứu về luật lệ dành cho vùng đất này, cô gái Morgana với mái tóc đen tuyền dần cảm thấy khó chịu với thái độ kì thị những người mới đến. Bản thân cũng là một kẻ tị nạn, Morgana đã lang thang khắp vùng hoang dã, trò chuyện với các pháp sư nổi loạn, hay những kẻ bị trục xuất bởi mối nguy hiểm mà họ có thể mang lại. Trong nhà, cô cũng dần cảm thấy trái tim tan vỡ của cha mình bởi việc rời bỏ Miriha, và cảm thấy căm phẫn mẹ mình vì đã gây ra nỗi đau đó.
Nỗi sợ của Morgana về việc cô và Kayle vẫn mang trong mình một phần quyền năng tàn dư của các thượng nhân đã được xác nhận, khi một lưỡi kiếm khổng lồ được bao bọc bởi bóng tối và ngọn lửa tinh tú rơi xuống từ nơi thượng giới. Khi nó đâm toạc xuống mặt đất, tách ra làm hai, những đôi cánh lông vũ bừng nở trên vai các cô gái. Cha họ đã rơi nước mắt khi mỗi người trong họ nhặt một nửa thứ vũ khí lên, và ông bỏ đi ngay cả khi Morgana quay lại và muốn an ủi.
Trong khi Kayle chấp nhận danh xưng mới của họ, lập nên một hội phán xử để thực thi pháp luật, Morgana lại từ chối quyền năng của bản thân… cho đến một đêm khi vùng đất của họ bị cướp phá. Kilam bị bao vây khi trận chiến lan tràn. Trong lúc đó, Morgana đã lao đến, che chở cho ông, và đốt cháy những kẻ tấn công thành tro bụi. Cùng nhau, hai chị em đã cứu vô số mạng người, và được tôn vinh là những Đôi Cánh Giám Hộ của Demacia.
Nhưng khi Kayle ngày càng cứng rắn theo đuổi lý tưởng của mình, Morgana lại càng van nài, mong muốn cứu rỗi những kẻ biết ăn năn với sai lầm của bản thân. Dù giữa hai chị em, và những tín đồ của họ đã có một giao kèo—nhưng nó thực sự chẳng hề dễ dàng gì, và cũng chẳng kéo dài được lâu. Người học việc tận tâm của Kayle, Ronas, tự quyết định đến bắt giữ Morgana. Trong lúc bảo vệ những kẻ lầm lỗi dưới quyền của mình, cô đã trói buộc gã ta bằng ngọn lửa hắc ám, cho đến khi gã ngã gục xuống sàn và chết.
Ngọn lửa thiêng rực cháy phía trên thành phố, khi Kayle thề rằng sẽ đưa kẻ giết hại Ronas ra ánh sáng, và Morgana đã đối mặt với cô nơi bầu trời.
Họ giơ kiếm lên, ánh sáng chói lòa đối chọi với bóng tối rực lửa để rồi giáng xuống những công trình bên dưới. Chắc chắn rồi một trong hai cũng sẽ giành được chiến thắng… nhưng Morgana đã buông tay khi cô nghe thấy tiếng khóc than của cha mình. Kilam nằm giữa đống đổ nát, với những vết thương chí mạng. Kêu lên trong đau đớn, Morgana ném một nửa thanh kiếm của mẹ mình về phía Kayle, và lao về phía mặt đất như một ngôi sao băng.
Cô ôm chầm lấy cha mình, nguyền rủa thứ quyền năng kế thừa đã gây ra sự hủy diệt xung quanh. Kayle hạ cánh, sững sờ, và Morgana hỏi cô ta rằng liệu Kilam có nằm trong số những phàm nhân bị trừng phạt không, bởi ông đã đưa họ rời xa khỏi mẹ. Kayle không trả lời, cô chỉ vút bay về phía thiên giới, chẳng hề ngoảnh đầu nhìn.
Đôi cánh của Morgana trở thành lời nhắc nhở vĩnh hằng về nỗi đau trong cô. Cô muốn cắt đứt nó khỏi da thịt của mình, nhưng chẳng có lưỡi kiếm nào đủ sức để làm điều đó. Thay vào đó, cô trói buộc chúng lại với những sợi xích sắt đá, và chọn con đường nơi thế giới phàm tục.
Trong nhiều thế kỷ sau, câu chuyện của cô đã trở thành truyền thuyết, và cái tên Morgana đã chìm sâu vào dĩ vãng. Tận ngày nay, người dân Demacia vẫn tôn sùng “Đôi Cánh Giám Hộ”, nhưng họ chỉ nhớ đến vinh quang và sự thật của người chị, trong khi quyền năng đen tối, và niềm tin vào sự chuộc lỗi đến từ cá nhân của Morgana đã trở thành truyền thuyết bí ẩn về “Kẻ Che Phủ”.
Dù vậy, cô vẫn từ chối tất cả những lời thỉnh cầu giúp đỡ. Cay đắng, bị phản bội, cô giấu mình bên trong bóng tối nơi vương quốc, dù biết rằng một ngày nào đó ánh sáng của Kayle sẽ quay trở lại Runeterra, và tất cả sẽ phải chịu sự phán xét của cô ta.
Khi ma thuật dần trỗi dậy, Morgana hiểu rằng buổi hoàng hôn đó đang ngày một buông xuống họ.
https://www.youtube.com/watch?v=tk8iZ2PdSZg
Vậy theo bạn thì giữa Kayle và Morgana thì ai mới thật sự là người tốt? Hãy để lại bình luận của bạn bên dưới nhé.