Chẳng lẽ chơi game cũng cần phải giọng chuẩn Hà Nội hay chuẩn Sài Gòn mới là sang chảnh sao? Chẳng lẽ cứ không phải dân thành phố là bị kỳ thị vùng miền hay sao?
Game là thú vui mà ai cũng chơi được vì mục đích của nó chỉ để phục vụ con người giải trí. Do đó dù bạn ở thành thị hay vùng sâu xa cũng đều có thể tham gia với nhiều trò chơi miễn phí không phải trả tiền để tải về máy. Tuy nhiên có nhiều kẻ tự tỏ ra mình là thượng đẳng, sinh sống ở tỉnh thành lớn, nói giọng chuẩn không tiếng địa phương kì thị mấy bạn vùng miền khác một cách thiếu ý thức. Tôi là người dân miền Trung nên hay bị rơi vào các trường hợp như thế.
Người ta nói không thể chọn nơi sinh ra và tôi cũng vậy. Tuy nhiên dù được chọn lại thì tôi vẫn trung thành với quê hương chôn rau cắt rốn. Nơi nuôi lớn mình dù hoàn cảnh còn nghèo nàn, thiên tai bão lụt quanh năm. Miền Trung của tôi đã tái tạo nên hình hài và giọng nói đặc trưng phát âm hơi nặng của người dân nơi đây. Tôi chưa bao giờ có cơ hội đi xa ra khỏi bức tường làng thế nhưng tôi lại biết rất nhiều điều, quen nhiều bạn nhờ chơi game trên mạng. Vui có mà buồn cũng chẳng thiếu, nhất là game tôi đang chơi có hệ thống voice chat khiến cho giọng nói của tôi trở thành một thử thách khó khăn để tìm cách làm thân với đồng đội.
Tôi có một số người bạn đang du học bên nước ngoài. Họ có kể rằng việc cùng một đất nước nhưng cách phát âm của người dân khi nói chuyện khác nhau là điều hết sức bình thường, ở đâu cũng xuất hiện. Mặc dù có thể khó nghe khó hiểu thế nhưng chẳng mấy ai tỏ ra không thích hay kì thị cả. Tuy nhiên trong game lại khác, hình như mọi người chẳng lo tập trung chơi game, chẳng lo đi tìm hiểu cái tốt bên trong mỗi cá nhân mà chỉ rảnh đi săm soi sân si với giọng nói vùng miền điển hình như giọng tôi.
Có thể bạn muốn xem: Tâm sự: Tôi bị giáo viên dằn mặt, mẹ bạn thân cấm chơi chung chỉ vì nhà mở net
Chơi game mà không bật voice thì sẽ khó giao tiếp với đồng đội, không thể hỗ trợ nhau cùng chiến thắng được. Nhưng mỗi lần tôi mở mic thì team tôi đều phá lên cười, cười theo kiểu vui vẻ hay chế nhạo đều có nhưng tôi đoán nghĩa thứ hai chiếm đa phần. Họ bắt đầu nhại lại câu nói của tôi theo kiểu nửa mùa như thể tôi là một thằng ngốc. Họ chê bai tôi nói sai chính tả, nói không ai hiểu mà không chịu thừa nhận đó là giọng vùng miền đặc trưng thì sao sửa được. Gặp trúng đồng đội dễ tính thì không nói, đụng phải những kẻ trẻ trâu thích gây sự thì họ coi giọng tôi làm cái cớ để rồi chửi bới, sỉ nhục. Chê nơi tôi sinh ra nghèo nàn lạc hậu ra sao và chứa chấp toàn kẻ đi làm trộm cắp hay ăn xin. Nghiêm trọng hơn họ còn cố tìm cách giết tôi, game có một số vật phẩm có thể giết người cùng team và tôi luôn phải lo chạy trốn khi rơi vào tình huống như vậy.
Một số kẻ thì tỏ ra thượng đẳng, khoe khoang ở thành phố và lên mặt đòi chỉnh lại câu chữ mỗi khi tôi cất tiếng. Tụi con trai làm vậy đã đành, các bạn nữ thì cũng không khá hơn mấy. Mặc dù họ không cố gắng giết tôi hay chửi bới nặng nề nhưng thái độ xa lánh là điều hay xảy ra. Chẳng có nổi một bạn nữ tử tế để chơi chung là điều thất bại với một thằng con trai. Nếu muốn thì tôi chỉ có thể đăng đàn tìm những cô bạn cùng quê thì mới thấu hiểu thông cảm cho nhau được. Dần dần từ sự tự hào vì nơi chốn mình sinh ra tôi cảm thấy xấu hổ tự ti và nói dối quê hương khi ai đó trong game hỏi. Tôi cố gắng không bật voice chat, nếu có bật thì giả giọng lơ lớ để không ai nghi ngờ về gốc gác. Thậm chí tôi còn phải ra vẻ vào hùa với những kẻ phân biệt vùng miền, không thích chơi với game thủ đến từ miền Trung. Đây chỉ là biện pháp giúp cho tôi được chơi game yên ổn, được kết thêm bạn bè, tạo vỏ bọc bảo vệ cho bản thân mình.
Sự kì thị vùng miền không rầm rộ rõ rệt nếu như bạn không chơi game. Những bài viết chửi bới phân biệt vẫn xuất hiện trên các hội nhóm mà thiếu đi sự quản lý của admin. Tôi nhiều khi suy nghĩ chẳng lẽ chơi game cũng cần phải giọng chuẩn Hà Nội hay chuẩn Sài Gòn mới là sang chảnh sao? Tôi là kẻ sống nội tâm khép mình với bên ngoài. Game là cầu nối duy nhất thế tại sao họ lại tạo ra những rào cản khiến chính tôi phải phân vân về việc mình đã bước chân vào thế giới này. Tôi sợ hãi khi ai hỏi quê tôi ở đâu, sợ mỗi lần người ta liên tục yêu cầu tôi lặp lại những gì tôi đã nói .
Tôi tự nhận mình chẳng làm gì sai cả vậy thì chỉ mong mọi người hãy cho tôi được chơi game một cách bình thường, cho tôi cơ hội hoà nhập. Đừng đánh đồng tôi với những kẻ xấu vì ở đâu cũng có người này người kia. Tôi sẵn sàng giải thích lời nói của mình sao cho một cách dễ hiểu nếu bạn sẵn sàng nghe. Nếu chú ý kĩ thì nó cũng không đến nỗi tệ, ngôn ngữ và việc sinh ra ở vùng miền khác nhau chẳng phải sẽ làm nên sắc thái sinh động cho game hay sao? Làm ơn hãy dừng lại việc kì thị đi.