Game thủ nghiêm túc đã ít, game thủ nữ nghiêm túc còn ít hơn.
Khi mà đại đa số các game thủ nữ hiện tại trong cộng đồng game thủ Liên Minh Việt Nam vẫn còn đang “dựa hơi” tựa game này nhằm mang lại cho mình một ít danh tiếng hảo huyền. Thì vừa qua có một game thủ nữ nguyên là admin của Fanpage Riven trên Facebook đã dám nói lên sự thật về lối sống của một game thủ.
Hãy xem thêm bên dưới nhé
Cuộc đời mình được xem như không có gì là khổ. Nhưng sự thật không phải thế.
Mình là một gamer nữ, chính xác là 1 cộng tác viên lương bèo bọt trong 6 năm qua. Và nghe chắc mọi người cũng đoán ra mình chơi chủ yếu là game chiến thuật, nhập vai. Thể loại có “cày thuê”. Phải, mình cũng là 1 người cày thuê trong tựa game MOBA lớn hiện nay là Liên Minh Huyền Thoại
Nói nghe ngông thế chứ mình chỉ dám cày ở mức thấp và thi đấu theo thể thức Solo Q “quán net” mà thôi. Nói là làm ra tiền từ game thì xấu hổ thật. Mình không làm ra, mình chỉ cày để đổi lấy trang phục, không có gì để gọi là tiền mặt. Thật sự, mình cũng như các bạn game thủ khác, có niềm đam mê vô bờ với Game Online, nhưng với người lớn thì đó là một “cơn nghiện”.
Okay, nó đúng là cơn nghiện với mình. Nhưng mình không nghiện tới mức “như báo đài” phát tin, không phải kiểu “như người lớn” đánh giá. Game là 1 phần cuộc sống của mình. Nói gọn là mình có 1 cuộc sống “trên mạng ảo”. Mình mắc trầm cảm từ nhỏ, gia đình cho rằng đó là “bệnh lười”. Không, mình rất thích tìm tòi đấy chứ, mình cũng rất nhanh nhẹn trong đối thoại. Nhưng, sống trong một thế giới quanh năm chỉ có lời xỉa xói, bàn tán, cũng vì thế nên mình đã đi sai con đường.
Im lặng – đó là mình, mặc cho bệnh trầm cảm nặng hơn. Mình mặc kệ số phận, mình không quan tâm. Mình thu lại và chỉ có game là nơi mình có thể làm điều mình thích. Cũng là nơi mình có thể nói chuyện với mọi người.
Nói ra thì tức cười, nhưng mình mắc một chứng bệnh khá quen thuộc với những người bị tự kỷ, khi sợ phải tiếp xúc với người khác.Mình tự do nói trên mạng xã hội. Hòa đồng, vui vẻ. Nhưng ngoài đời. Mình im lặng và không thích ai bắt chuyện.
Bố… mẹ… Các bậc phụ huynh. Nếu như con trẻ chậm chạp và tỏ ra lầm lỳ. Hãy chú ý tới chúng thích gì. Tiền? Ai cũng cần. Nhưng chúng cần sự thật, những sở thích lành mạnh và bố mẹ biết cân bằng cảm xúc.
Các bạn trẻ, các bạn cần công ăn việc làm, cần học thức và biết giao tiếp xã hội. Sống không phải để vừa lòng ai. Nhưng…
Mồm miệng thiên hạ kinh khủng bao nhiêu. Mồm miệng “Chính anh em trong nhà” kinh khủng hơn gấp vạn. Chẳng có nỗi đau nào kinh khủng hơn nỗi đau bị chính người thân yêu làm hại. Một câu nói người ngoài xỉa. Không bao giờ bằng một phần mười câu nói người nhà khai.
Tình yêu là khởi đầu hạnh phúc, bắt đầu hôn nhân, nền móng gia đình. Nhưng, không phải khi không mà người ta còn có câu “Hôn nhân là nấm mồ hạnh phúc”
Tôi có đam mê. Tôi không từ bỏ Tôi chỉ cần cân bằng nó thôi, và tôi đang làm hết sức
Game không xấu. Do con người sống như thế nào thôi.
*Bài viết dựa trên suy nghĩ của bạn NeneKo, đã được biên tập cho phù hợp
Mọi chia sẻ bạn đọc xin vui lòng gửi về hệ thống Tin Nhắn của fanpage: