Một bức tâm thư của một nam game thủ kể về một cuộc tình ngang trái, không được chấp nhận…
Đương nhiên đến lúc này thì tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà hỏi rõ sự tình. Em tên là Nhật Minh, đang học cấp 3 ở Hà Nội. Minh không có ý muốn lừa tình ai hết, những hành động của em không hề có ý muốn giả mạo con gái hay gì cả. Đến lúc ấy, tôi mới nhận ra, có vẻ như tôi đã nghĩ quá lên những lời nói của Minh. Lúc ấy, tôi chẳng biết mình bị làm sao nữa, mặc dù biết Minh là con trai rồi nhưng hình như tôi vẫn có tình cảm với em.
May mắn thay, tôi có một chuyến du lịch đến Hà Nội cùng gia đình lại trùng với một buổi offline ở đó. Tôi vui mừng hẹn Minh ở đó để 2 người có thể gặp mặt nhau. Minh cũng đồng ý, tôi háo hức lắm. Rồi cuối cùng ngày ấy cũng đến, tôi phải bỏ một buổi thăm lăng Bác để đi offline, tất cả chỉ muốn gặp được Minh. Có số điện thoại của em rồi, tôi sốt sắng gọi em đến. 1 tiếng, 2 tiếng rồi 3 tiếng, em không trả lời điện thoại cũng không thấy em đâu. Hết buổi offline rồi tôi cũng ở lại chờ em… Minh đã bỏ rơi tôi. Ngày về Sài Gòn, tôi buồn lắm, tôi chẳng thiết chơi game nữa, tôi chẳng thiết nói chuyện với tên khốn kiếp kia nữa.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
Thời gian cứ thế trôi qua, tôi đã dần quên được Minh. Nhưng số phận lại không cho tôi làm điều đó… Tôi đã trở lại được với game và vẫn thường xuyên đi offline (chỉ ở Sài Gòn thôi). Trớ trêu thay, tại một buổi offline hàng tuần của team tôi, tôi lại nhìn thấy Minh. Đúng là cái dáng người cao cao, gầy gầy như trong ảnh, vẫn là khuôn mắn sắc nét có phần hơi góc cạnh. Đúng là em rồi, em đã ở đấy, ở cái đất Sài Gòn này.
Tôi lúc đó nhanh chóng chạy tới chỗ em và say hi. Minh lúc đó vẫn nhớ tôi, vẻ mặt của em tỏ rõ sự ngạc nhiên…
“Tại sao buổi trước em không đi mà phải để tôi chờ? Em có biết tôi đã mất bao nhiêu công để ra đó mà chờ em không? Em là đồ quá đáng!”
“Tôi bận” – Minh trả lời thẳng tưng…
“Thế lần này em đến Sài Gòn làm gì”?
“Tôi đi chơi. Sao ông hỏi nhiều thế nhỉ”?
“Vậy để anh dẫn em đi chơi nhé, đây là đất nhà anh mà”.
“Tôi không cần, tôi đi cùng bạn, ông cút đi”.
Lúc đó, tôi mới thấy được Minh của Liên Minh Huyền Thoại với Minh đứng trước mặt tôi là 2 con người hoàn toàn khác nhau. Minh trong game tốt với tôi lắm, luôn an ủi, chia sẻ với tôi. Minh trong game là người bạn thân của tôi chứ không phải Minh lạnh lùng ở trước mặt tôi lúc ấy. Tôi buồn lắm…
Lúc đó, tôi không nghĩ được gì nữa, tôi liền kéo tay em ra ngoài quán net. Minh vùng vằng, không chịu ra bất chấp lời nói của tôi. Minh không còn là Minh tôi từng biết nữa rồi. Tôi vẫn cố kéo Minh ra. Bạn biết không, Minh liền đấm tôi ngay một phát vào mũi. Minh đánh tôi, ngay trước mặt nhiều người, ngay trước mặt team tôi. Lúc đó, tôi buồn lắm, chỉ biết ôm mũi đang nhỏ những giọt máu đi về, đi về dưới một cơn mưa nhẹ, mưa rơi trên đầu và mưa rơi trong lòng tôi…
Sau đó, tôi chỉ nhận được một tin nhắn thì Minh: “Tôi không gay”.
Tôi phải làm sao bây giờ…
Tôi có nên gặp mặt Minh để nói ra chuyện không? Tôi phân vân quá.
Ai có thể cho tôi lời khuyên được không???…