Từ thời xa xưa trong LMHT, những cuộc chiến giữa những phe phái tranh giành sức mạnh và tiền đồ chính trị vẫn là những chuỗi ngày dai dẳng không có hồi kết cho đến hiện tại
Runeterra là một vùng đất rộng lớn bao gồm nhiều lãnh địa với địa thổ và những binh tộc khác nhau. Từ thời xa xưa, khi chiến tranh cổ ngữ vẫn còn hoành hành trên mọi vùng đất, những cuộc chiến giữa những phe phái tranh giành sức mạnh và tiền đồ chính trị vẫn là những chuỗi ngày dai dẳng không có hồi kết cho đến hiện tại. Và đây là 4 cuộc chiến trường kỳ quyết liệt nhất trong LMHT.
NỘI CHIẾN FRELJORD
Freljord là nơi chứa đựng nhiều bí ẩn nhất trong Runeterra, vì lịch sử của vùng đất lạnh lẽo đầy băng giá này chỉ được biết qua những câu hát và câu chuyện truyền miệng, và chúng chả bao giờ thống nhất với nhau cả. Chỉ có một người biết rõ nhất về lịch sử của vùng đất này: mụ phù thủy băng Lissandra, nhưng ả luôn tìm cách xóa sạch mọi dấu vết để che giấu âm mưu hồi sinh Băng Ác Thần của mình.
Câu chuyện bắt đầu khi Runeterra chỉ là một cõi sơ khai, khi ranh giới giữa con người, thánh thần và ác thần vẫn chưa có một ranh giới rõ ràng. Nơi đó, tồn tại cùng nhau những sinh vật ma thuật cổ xưa và ba nữ chiến binh vĩ đại: Lissandra, Avarosa và Serylda cùng nhau tìm cách chế ngự sức mạnh bằng chiến tranh để bảo vệ bộ tộc của mình, và mỗi người họ đều phải trả cái giá kinh khủng. Khi cố gắng ra lệnh cho thiên giới phía trên họ, Serylda bị ánh chạng vàng đầu tiên tước mất giọng nói. Avarosa đối mặt với hắc ám ẩn sâu dưới lòng đất, và không còn nghe được gì trong cõi hư vô đang chực chờ ngấu nghiến hết mọi tạo vật đó, còn Lissandra, cô mất đi đôi mắt khi đối đầu với một vị thần nguyên thủy ở nhân giới.
Khiếm khuyết nhưng đoàn kết, cả ba vẫn hợp lực cùng nhau và chiến thắng. Nhưng khi những xung khắc trong dự tính tương lai cho cả bộ tộc bùng lên, họ dần xung đột và chia tách lẫn nhau. Lissandra muốn nhờ cậy đến những Băng Ác Thần để đổi lấy sự bất tử, và giúp họ chống lại lũ sinh vật tàn ác tràn về từ Hư Không. Nhưng hai chị của cô không hề hài lòng, họ gạt bỏ ý định trở thành nô lệ và phục dịch cho lũ ác thần, vì danh dự và vì tương lai của những thứ mà họ phải bảo vệ.
Khi Hư Không dần tràn đến. Lissandra đứng giữa lựa chọn: hoặc để cả thế giới bị nuốt mất, hoặc từ bỏ thứ cô yêu thương nhất. Gánh nặng trị vì bộ tộc đè nặng lên vai, khiến Lissandra hy sinh hai chị gái và đội quân họ đã xây dựng, đồng thời chôn vùi cả Băng Ác Thần dưới một rào chắn băng giá ma thuật vĩnh cửu.
Để che giấu mọi chuyện và duy trì lại trật tự cho Freljord, Lissandra quyết định chôn vùi quá khứ và viết lại lịch sử nơi đây bằng cách sát hại những ai mà ả cho rằng là truyền nhân của Avarosa và Serylda.
Về phía những hậu nhân thực sự mà Lissandra không hề hay biết, Ashe – truyền nhân của Avarosa và Sejuani – truyền nhân của Serylda đã từng là chị em, nhưng rồi bị chia tách. Trải qua bao thăng trầm và biến cố bởi những người đứng đầu cả hai bộ tộc, giờ đây, khi đã là Chiến Mẫu, họ lại đến bên nhau một lần nữa, với mong muốn hợp thể Freljord thành một bộ tộc hợp nhất. Nhưng một lần nữa, sự khác biệt trong việc trị vì của hai chị em hậu thế lại dẫn đến một kết cục như ngàn vạn năm trước, khi Ashe dùng sự từ bi và khoan dung của mình để thu phục, còn Sejuani dùng sự tàn bạo để trấn áp kẻ khác để bảo vệ sự tồn vong. Cả hai đã tranh cãi, và thậm chí chiến đấu với nhau để giữ vững quan điểm trị vì của mình. Sejuani cảm thấy bị phản bội, cô tuyên bố Ashe là kẻ thù không đội trời chung và sẽ thẳng tay sát phạt trong lần gặp mặt kế tiếp.
Những xung đột kéo dài từ sử thi đến hiện tại, và người hưởng lợi nhất vẫn là Lissandra, ả ta vẫn đang chờ ngày truyền nhân của hai chị mình tàn sát lẫn nhau, và khi đấy, ả sẽ chớp lấy cơ hội để xóa sổ hoàn toàn những dư âm còn vọng lại trong Freljord này.
CUỘC XÂM LƯỢC CỦA NOXUS VÀ IONIA
Chiến tranh và xung đột dai dẳng đã để lại rất nhiều mất mát cho tất cả các miền đất trên Runeterra, dẫn đến sự thành lập của liên Minh Huyền Thoại – một tổ chức chính trị có trách nhiệm kiểm soát, điều hướng và lãnh đạo các xung đột chính trị để kìm hãm các giao tranh diện rộng gây ảnh hưởng đến cuộc sống của những người vô tội. Và cũng ở đây là nơi diễn ra những cuộc chiến tranh kinh hoàng giữa ma kỹ – ma pháp và những chất thí nghiệm độc hại. Nhưng Ionia lại khác, họ từ chối sự bảo hộ từ LMHT và giữ vững cho mình sự trung lập, với suy nghĩ rằng vùng đất thanh bình này sẽ không bao giờ dính dáng đến chiến tranh và quyền lực. Nhưng chính suy nghĩ ấu trĩ và có phần bảo thủ đó đã khiến Ionia lọt vào tầm ngắm của vùng đất khát máu Noxus, và chẳng bấy lâu sau, một cuộc viễn chinh toàn diện của Noxus đã đổ bộ lên quần đảo thanh bình này. Chiến tranh chính thức nổ ra.
Vốn yêu hòa bình và nói không với bạo lực cùng chính trị, Ionia dĩ nhiên không hề có một lực lượng phòng vệ hay bất cứ vũ khí quân sự nào, và Noxus nhanh chóng đè bẹp được những sự kháng cự yếu ớt của họ. Chúng tàn sát và cướp bóc toàn bộ các tạo tác ma thuật của người dân. Và sự tàn bạo đó đã khiến người dân Ionia không thể ngồi yên chờ quê hương của mình bị tàn phá, họ đồng lòng nổi dậy đấu tranh, và cũng từ đó, sự chia rẽ ngầm trong Ionia bắt đầu nhen nhóm hình thành bởi tư tưởng chiến đấu không thể dung hòa.
Trong khi Shen tiếp tục dẫn dắt hội Kinkou chiến đấu với tư tưởng giữ lại cân bằng theo di nguyện của cha mình, Zed lại công khai chống đối và dùng tất cả sự hận thù vốn có của mình để xây dựng một quân đoàn bóng tối, sử dụng ma thuật hắc ám để nâng cao sức mạnh và tàn sát bất kẻ thù như cách chúng đã đối xử với đồng bào của mình. Karma cũng dũng cảm từ bỏ vai trò cân bằng và truyền bá tư tưởng đó với tư cách là truyền nhân, tự mình sử dụng sức mạnh để đi theo những diều mình cho là đúng đắn. Akali chọn cách hành độc đơn độc, trở thành một sát thủ tự do để dễ dàng truy sát những tên đầu sỏ. Và đến cả những sinh vật vốn khép kín và hiền hòa như vastaya cũng đồng lòng đứng lên để bảo vệ quê nhà.
Quân đội Noxus, dưới sự điều hành của thiên tài quân sự Swain cùng những chiến tướng dũng mãnh như Riven và Darius, tiếp tục càn quét sâu vào thủ phủ Placidium của Ionia, bắt dân lành làm con tin để bẫy quân tiếp viện vào cạm bẫy đã thiết lập sẵn. Nhưng khi Irelia khai phá và kiểm soát được sức mạnh của mình quanh những lưỡi dao biết nhảy múa, cô đã nhanh chóng hạ gục toàn bộ đám binh lính, và tiện tay chặt luôn một cánh tay của Swain. Thất bại ê chề, Swain cùng đám tàn quân rút lui, khiến cục diện của trận chiến thay đổi.
Irelia trở thành lãnh đạo và tiếp tục điều hành cuộc chiến. Sau thất bại về mặt quân lực, Noxus thuê tên bác học điên Singed từ Zaun để điều chế bom hóa học tấn công làng mạc, đồng thời sử dụng đòn độc với đoàn quân trẻ con, hòng đánh mạnh vào yếu điểm nhân từ của người dân Ionia, nhưng với sự hiệp lực của toàn thể người dân Ionia cùng lòng yêu quê hương hết mực, chúng vẫn tay trắng trở về và từ bỏ ý định xâm lược nơi đây.
MÀN SƯƠNG ĐEN VÀ ĐÊM THỐNG KHỔ Ở BILGEWATER
Mỗi năm một lần, Runeterra sẽ trải qua một khoảng thời gian Nhật Thực kéo dài từ ngày 18 tháng 10 đến 31 tháng 10, nhấn chìm toàn bộ Valoran trong bóng tối huyền ảo. Người dân ở đây gọi thời gian đó là Lễ Hội Ma Ám, họ hóa trang thành những nhân vật ma quái, tặng quà cho nhau và tổ chức tiệc tùng trong bóng tối bao phủ để ăn mừng.
Nhưng không phải ở đâu cũng vui vẻ đến vậy, nhất là đối với những cư dân khốn khổ ở thành phố cảng ngập đầy mùi chết chóc và phân hủy từ xác thủy quái như Bilgewater. Màn sương đen đã ám ảnh họ từ rất nhiều thế kỷ về trước và những câu chuyện kinh khủng được truyền miệng nhau ám ảnh đến kinh hoàng nhưng không một ai kiểm chứng, bởi chẳng ai trải qua mà có thể trở về.
Màn Sương Đen không chỉ là một câu chuyện dùng để dọa trẻ con, nó là một thứ có thật, kinh tởm và khủng khiếp. Khi nó ập đến, mọi người khóa chặt mọi lối vào, nguệch ngoạc những chữ cổ lên ô kính và ẩn nấp dưới bàn bếp, cầu nguyện hy vọng nó không gõ cửa nhà mình. Nhưng Màn Sương Đen không biết nhân từ cho ai, nó nuốt chửng những nạn nhân xấu số mà nó gặp phải, linh hồn của họ sẽ bị cầm tù vĩnh viễn ở Quần Đảo Bóng Đêm, và khi thời gian trôi đi, họ sẽ lãng quên tất cả, bạn bè, người thân, và cả người họ yêu thương nhất, và trở thành một phần của Màn Sương, tiếp tục gieo rắc nỗi kinh hoàng lên khắp Runeterra.
Rất lâu về trước, khoảng chừng nửa thế kỷ, khi màn đêm lần đầu bao phủ và Màn Sương Đen lần đầu được nhìn thấy, toàn bộ cư dân đã bị quét sạch. Và kể từ đó, nó lại ngập tràn đến Bilgewater mỗi năm một lần, đều đặn. Đêm Thống Khổ không diễn ra theo ngày cố định trong lịch, mà là một mối đe dọa hiện hữu có thể ập đến lúc nào. Chẳng thể biết khi nào Đêm Thống Khổ sẽ tới, đó là lý do cho kiến trúc thẳng đứng và cao chót vót của Bilgewater, một cách để những kẻ giàu có và quyền lực tự bảo vệ mình trước sự khủng bố quét qua của Màn Sương Đen.
Khi Màn Sương Đen ập đến, những kẻ hắc ám đến từ Quần Đảo Bóng Đêm cũng tràn vào. Linh hồn tràn đầy sợ hãi của con người là thứ giúp chúng trở nên mạnh mẽ và duy trì sự sống của cả quần đảo. Dẫn đầu cuộc chiến là những kẻ khát máu và tàn nhẫn: Mordekaiser, Hecarim và Thresh. Những con người yếu ớt, chẳng một ai chống cự lại, cho đến một năm trước, Nautilus trỗi dậy từ biển sâu và một mình đẩy lùi Màn Sương Đen chết chóc. Từ đó, Liên Minh Sương Đen được thành lập, bắt nguồn từ việc đình chiến của Miss Fortune và Gangplank, hợp lực cùng nhau để đẩy lùi nhưng không thành. Hạm đội thất bại và thiệt hại nặng nề. Sau sự kiện Thủy Triều Rực Lửa, Miss Fortune hạ gục Gangplank, điều mà cô cho rằng sẽ thiết lập lại trật tự cho Bilgewater.
Không may cho Miss Fortune, việc thay đổi quyền lực ở Bilgewater không diễn ra như mong đợi. Gangplank là một thủ lĩnh tàn nhẫn, nhưng chính bàn tay sắt của hắn là thứ giữ cho Bilgewater khỏi bị tan rã. Giữa đống lộn xộn hậu Gangplank, Màn Sương Đen của Đêm Thống Khổ lại tràn vào Bilgewater và đặt ra cho Miss Fortune lựa chọn: tiến lên dẫn dắt mọi người, hay lẳng lặng đứng nhìn đoàn quân tử linh tàn sát thành phố đã bị suy yếu đi bởi chính cơn hỗn loạn do cô tạo ra.
Cũng từ lúc đó, Lucian theo chân Thresh để trả thù và giải thoát cho vợ mình, Olaf tưởng chừng đã giết được con thủy quái khổng lồ sau hơn một tháng săn đuổi từ Freljord đến Bilgewater thì bỗng nhiên nó lại được tái sinh và kéo ông vào vòng tử chiến. Họ dừng chân ở Bilgewater, và cùng với sự dẫn dắt, định hướng của nữ tu thủy thần Illaoi, cả bốn liên hợp cùng nhau để đánh một trận quyết liệt, xua đi Màn Sương Đen một lần và vĩnh viễn.
Cuộc chiến nảy lửa diễn ra, Lucian lại một lần nữa để vuột mất kẻ thù truyền kiếp, Olaf và Lucian gặp lại Miss Fortune khi cô đang di chuyển đến đền thờ Nagakaborous. Bằng toàn bộ sức mạnh của mình, Illaoi triệu hồi sức mạnh và ngăn cản đội quân của Hecarim, nhưng bà không thể thanh tẩy vĩnh viễn được linh hồn khát máu của Hecarim. Màn Sương Đen một lần nữa bị xua đi, nhưng không phải là vĩnh viễn. Cạn sức, Illaoi gục xuống và chìm vào một giấc ngủ dài, để lại những người phàm trẻ tuổi với vận mệnh và trọng trách đè nặng trên vai.
Cuộc chiến với Màn Sương Đen vẫn còn tiếp tục.
SHURIMA VÀ HƯ KHÔNG
Hư Không là hiện thân của vùng hư vô không ai nhận biết nổi, xuất hiện cùng lúc khi vũ trụ hình thành. Hư Không không đủ tài nguyên để nuôi chính những sinh vật mà nó đang chứa đựng. Nó truyền cho chúng cảm giác đói khát vô độ và ban cho chúng những bộ não đơn giản với một trí tuệ hạn chế, chỉ biết tàn phá tất cả những nơi chúng đi qua để thỏa mãn cơn đói cho chính mình. Đơn giản như người ta thấy, những sinh vật gớm ghiếc đó phải tìm cái ăn cho nguôi cơn đói không bao giờ chấm dứt của mình, nhưng xa xăm sau đó, những gì Hư Không muốn là đưa Runeterra vào quên lãng hoàn toàn.
Hư Không không tự mình đến đây, khi cuộc chinh phạt của đế chế hùng mạnh Shurima tràn vào Icathia với những gì tàn bạo và ác liệt nhất, người Icathia đã không còn cách nào triệu hồi Hư Không để chống lại. Trong một đợt tiến công tổng lực, các tu sĩ của Icathia đã phóng thích những sinh vật từ Hư Không. Một móng vuốt chém xuống, đến cái miệng há rộng, một con mắt nhìn thấy mọi thứ… và rồi mọi thứ bị quét sạch, toàn bộ lính Shurima và Icathia lần lượt tan biến trong hư không. Cả một đế chế lụi tàn trong thoáng chốc. Icathia đã đánh đổi tất cả để đánh gục được Shurima, và họ đã làm thế. Đánh đổi tất cả, kể cả chính thành trì và tên của chính mình trên bản đồ.
Icathia tàn lụi, nhưng Hư Không vẫn đang mở rộng cánh cửa để thỏa mãn cơn đói của nó. Shurima là đế quốc cạnh bên, và cũng là mục tiêu tiếp theo. Những truyền thuyết về sự biến mất và sụp đổ của những ngôi làng trên vùng sa mạc nóng bỏng dần được truyền miệng nhau, và chẳng mấy chốc sau khi người ta tò mò về tính xác thực của nó, chính họ cũng được chứng kiến. Sự thật trả giá bằng cái chết, Hư Không chẳng muốn nói nhiều.
Từng làng mạc cứ thế bị bốc hơi chỉ sau một đêm, và tin đồn về Hư Không cứ thế lan truyền. Malzahar – những tưởng sẽ là Đấng Cứu Thế, nhưng không, hắn bị Hư Không làm thối rữa, mục ruỗng tâm hồn, và hắn đi chiêu mộ những môn đồ mù quáng để hiến tế cho Hư Không. Kassadin – người đau đớn vì mất gia đình và quê hương vì Hư Không, khoác lên mình một nhân dạng khác để truy sát tên Tiên Tri chết chóc, và người con gái mà ông tưởng chừng đã mất đi – Kaisa – dùng toàn bộ cuộc đời mình để ngăn chặn Hư Không.
Hư Không quá đói khát và mạnh mẽ, còn Shurima, chỉ còn lại một đế chế lụi tàn và những con người đơn lẻ chiến đấu vì quê hương và cuộc sống của riêng mình.