Phòng thí nghiệm của Viktor được đặt ngay tại Zaun.
Đúng là sống ở đây, bất kỳ tên nào có chút đầu óc đều chẳng bao giờ bình thường cả. Dr.Mundo cũng là một ví dụ khá điển hình đấy. Là một kẻ sát nhân hàng loạt, nhưng hắn quả thật hắn tài năng đến nổi cả Noxus cũng xóa bỏ mọi hành động trước đó của hắn. Thậm chí, còn cho quyền hắn tự do “nghiên cứu” mỗi khi rãnh rỗi nữa. Từ nhỏ hắn đã tỏ ra là một kẻ nguy hiểm cực kỳ, đến nỗi cả cha mẹ của mình cũng hắn cũng nhẫn tâm ra tay với họ. Cả khối cơ thể khủng khiếp ấy mà nổi điên thì thôi, chỉ có kéo hết quân đội mới cản được hắn.
Trọn bộ: Hành trình của ngọn gió
Trở về lại câu chuyện, Viktor cũng chẳng khác. Cơ thể được hình thành từ nối căm hận với con người, khả năng chiến đấu không thua kém bất kỳ một kẻ sử dụng ma pháp nào cả. Lần đầu tiên trong đời, hắn phải đối diện với một kẻ thù nguy hiểm đến nỗi khiến bản thân của Viktor cũng phải run sợ. Sợ hãi trước những thứ mình không kiểm soát được, là thiên tính của mỗi người, đối với Viktor thì hắn đã loại bỏ những thứ cảm xúc vô dụng ấy từ chính cơ thể của hắn. Nhưng nào ngờ, cái cảm giác mà Yasuo đem lại cho Viktor ngay lúc này, là cảm giác đe dọa tột cùng. Không như những con mãnh sư khi đối diện với chú thỏ trắng, cảm giác đe dọa sẽ khiến cho con thỏ xấu số chẳng nhấc nổi chân lên, chỉ nằm chờ con quái thú kề nanh vào cổ mà thôi. Nỗi sợ hãi chỉ là một thứ, nhưng cảm giác khác mà Viktor cũng có ngay bây giờ, là cảm giác phấn khích từ bộ não còn sót lại.
Tia hủy diệt từ cánh tay phía sau, có thể xắt vụn những mảnh thép dày nhất đến nay, như việc cắt một cái bánh ngọt của Caitlyn vậy. Trong khi những kẻ khác luôn bị kìm hãm bởi định luật hấp dẫn đi nữa, thì sự đột phá của Viktor đã ra khỏi tầm hiểu biết của tất cả, hắn có thể dễ dàng điều khiển được cả trọng lực trong một không gian nhất định. Nghe có vẻ đơn giản lắm, nhưng nếu điều khiển được trọng lực, hắn có thể dàng làm rất nhiều việc khác đấy. Như việc nhấc bổng một vật nặng cả tấn như bổng, thậm chí đè chết một người bình thường với chính trọng lực của hắn.
Tiếng điện còn xoẹt xoẹt trên cánh tay trái của Viktor, hắn có thể lắp một cánh tay khác khi hắn muốn. Nhưng chưa một kẻ nào, có thể làm Viktor phấn khích đến mức này ngoại trừ Yasuo cả. Thanh Yoummu được chính Lee Sin niêm phong và canh giữ bởi độ nguy hiểm cực kỳ sắc bén cùng với ma tính đến đáng sợ, nay vào tay của Yasuo hổ được thêm cánh. Ma khí từ thanh kiếm, hòa vào dòng chảy của khí trong cơ thể của anh, khiến cho tốc độ của bản thân Yasuo nhanh hơn đến mức kinh ngạc. Những kẻ không đủ bản lĩnh, sẽ bị nó điều khiển chỉ biết chém giết, cho đến khi nào hắn đã không còn thở, ma kiếm sẽ tự hấp dẫn một kẻ khác làm chủ nhân của nó. Cái vòng lặp này một lần nữa sẽ không xảy ra.
Cơ thể của Viktor không phải bằng xương bằng thịt, cho dù có cầm lấy nó cũng không tài nào phát huy tối đa tác dụng. Còn Yasuo, mang trong mình nỗi hàm oan từ khi sư phụ đã mất, phải gánh trên vai cả một trọng trách không tưởng, chưa kể trong cả vạn người, chỉ có mỗi anh là luyện được phong kiếm kỹ trong truyền thuyết mà thôi. Mặc dù lần đầu tiên cầm nó trong tay, xuýt chút nữa là anh giết cả Lee Sin rồi, nhưng sau sự việc đó, Yoummu hoàn toàn không còn khả năng từ chối Yasuo, thanh ma kiếm đã hoàn toàn được anh làm chủ. Đấu khí tăng cao cùng với khả năng chiến đấu, có vẻ như vẫn ảnh hưởng đôi chút với anh bấy giờ. Giọng cười vang vọng cùng với ánh nhìn sắc bén từ Yasuo khiến cho Viktor chùng bước đôi chút :
“Chỉ vớ-i…” – có sự ngập ngùng trong lời nói của Yasuo, vẫn còn đôi chút khó khăn trong việc làm chủ thanh kiếm này – “ Ba đòn tiếp theo, ngươi chỉ còn là mớ sắt vụn.”
Hít thật sâu, và thở ra một hơi mạnh mẽ, Yasuo chẳng ngần ngại đã lao thẳng về phía trước. Chẳng lẽ anh không sợ rằng tia chết chóc từ Viktor sẽ cắt đôi anh ra hay sao ? Chẳng còn kịp nữa, vào lúc này Viktor đã cười như một kẻ chiến thắng cùng với tia hủy diệt được tung ra. Những mảnh thép lót sàn dưới chân cũng bị cắt đôi với nhiệt độ khủng khiếp từ thứ đó. Tưởng chừng chiến thắng đã vào tay hắn, nhưng bản thân của Yasuo đã có kiếm trong tay, anh đã chẳng sợ thứ gì vào lúc này nữa. Động tác rút kiếm như xé gió, kỹ thuật che chắn mạnh mẽ của phong kiếm kỹ một lần nữa tái hiện.
“”Choryon!””
Yasuo nói bằng cổ ngữ Ionia, kiếm vừa lóe sáng, đã hình thanh nên bức tường gió trước mặt. Kỹ thuật trảm phong này từng được sư phụ của anh dùng để đấu với Riven, nhưng giới hạn của tuổi tác, nên không thể thực hiện nó một cách hoàn chỉnh được. Trận đấu này, cũng quyết định sức mạnh giữa công nghệ và sức mạnh nguyên thủy, thứ nào mới là thứ cần để theo đuổi. Nếu không đủ mạnh, tia chết chóc của Viktor sẽ khiến anh chỉ còn là cái xác không hồn ngay sau đó. Nhưng đằng này, tiếng cười khúc khích của anh đã chứng tỏ được ai mới là kẻ mạnh :
“Những thứ rẻ tiền đó, ngươi dám dùng nó để đấu với Yoummu ?” – Vừa nói, Yasuo trừng mắt với cái nhìn căm phẫn về phía Viktor. Tia hủy diệt đó đã hoàn toàn bị phân tán khi va chạm với tường gió của Yasuo – “Ta chỉ nói với ngươi một lần thôi. Hiện tại, ngươi không đấu với chỉ ta, mà còn phải đối mặt với những tinh linh đã ngã xuống bởi thanh kiếm này. Ba lần ra chiêu, chỉ còn hai. Lần này đến ta…”
Dứt lời, nhát kiếm của Yasuo lại lần nữa chém đến mục tiêu trước mặt. Tốc độ của anh nhanh đến nỗi, khi hắn kịp nhận ra, thì cánh tay phải của Viktor đã rơi xuống đất. Anh thừa sức lấy thủ cấp của hắn, nhưng ma khí của thanh kiếm ảnh hưởng đến tính cách của Yasuo. Anh không muốn trận chiến này kết thúc nhanh chóng như vậy, phải thật chậm rãi, để địch nhân cảm thấy sợ hãi tột cùng, chính khi đó thì linh hồn của hắn mới đủ tư cách làm mồi cho kiếm ma Yoummu. Bước đến trước mặt của Viktor, hắn đã chẳng còn đứng vững được nữa. Đôi chân của hắn đã quỳ hẳn xuống đất, hắn gần như đã khuất phục trước sức mạnh thật sự của Yasuo. Sai lầm của Viktor vào lúc này, chính là hắn đã để anh cầm lấy thanh ma kiếm đó. Hắn quá coi thường đối thủ, và cái giá phải trả quá đắt.
“Kiếm còn lại, ngươi còn nói gì nữa không ?”
Hắn nghe theo tiếng nói của Yasuo và ngẩng đầu lên, nhưng không có vẻ gì của Viktor là đang sắp chết cả. Tiếng cười của hắn từ bộ phát âm từ cuống họng một lần nữa vang lên :
“N-gươi, đúng là mạnh thật. Nhưng chưa đủ để giết ta đâu…”
Chuyển trang để xem thêm