Tương truyền, vào thời niên thiếu của một vị anh hùng, tài năng về phép thuật của anh ta sáng chói đến mức gần như đủ che đi mỗi sai lầm đã gây nên. Nhưng, dù cho sai lầm này có được tha thứ, thì chính bản thân của người này vẫn tự dằn vặt lương tâm.
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 1
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 2
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 3
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 4
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 5
>>Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 6
Rời chiến trường, rời xa địa vị hiện tại, anh dành cả cuộc đời mình tại tu viện Shojin để xám hối. Cho đến khi, quân Noxus xâm lăng vào Ionia, anh hi vọng cái chết của mình có thể trả giá cho hành vi của bản thân, người đàn ông đã tự thiêu để phản đối đi cuộc chiến vô nghĩa này. Vị anh hùng huyền thoại này không ngã xuống. Vết thương do ngọn lửa gây nên chỉ khiến ông ấy đau đớn phần thể xác, và lấy đi vĩnh viễn ánh sáng của ông. Còn tinh thần kháng chiến của Ionia, sau sự hi sinh to lớn đấy đã đẩy lên mức tột cùng. Ông đã tái sinh, như chim Phượng Hoàng bừng tỉnh từ lửa đỏ. Người anh hùng này, người dân gọi ông ấy là Lee Sin.
Trận chiến của Riven cùng Irelia, nếu như bản thân của ông không xuất hiện kịp thời để ngăn cản, thì kết quả trận chiến chỉ có Irelia là nhận về phần thất bại mà thôi. Cảm nhận dòng chảy năng lượng từ đôi tay của Riven đến bây giờ vẫn chưa dứt, thứ sức mạnh bạo phá đó như cuốn vào đôi tay của cô cùng thanh cự kiếm. Riven biết rằng, người đàn ông này ở một đẳng cấp khác xa với tất cả. Điều này đã được chứng minh khi thanh kiếm của cô vung xuống, bởi thứ này đây khi đã gắn kết với chủ nhân của nó, một lần nữa như được gắn kết với tâm trí Lee Sin. Cả Yasuo cũng chưa hề làm được điều này, bởi bản thân của anh chưa đủ yếu tố để thanh kiếm thừa nhận anh là chủ nhân, nhưng cảm giác vừa rồi dương như lại xảy đến với ông ấy.
“Ta nghĩ là nên vào trong để chào hỏi nhau. Dừng lại ở đây được chứ Irelia ? Phiền cô, dẫn đường cho ta bây giờ nhé !”
Lee Sin đã lên tiếng, dẫu không muốn, thì cô cũng bị áp lực từ tay của ông đè nén trên đất vừa rồi. Nếu như Lee Sin không dừng lại, thì chắc chắn là Irelia vẫn không thể di chuyển được.
– Sao lại không nhỉ – Irelia quay sang Riven và Yasuo – cả hai ngươi, cũng đi theo ta.
Vị Thống Soái Bảo Hộ, một trong những kiếm sĩ mạnh mẽ của Ionia cũng phải chùn bước trước Lee Sin. Bởi mặc dù không muốn thừa nhận, thì địa vị của ông ấy trong lòng mọi người dân ngay tại Placidium luôn có một vị trí nhất định. Phía bên trong tu viện, dù được chính bàn tay của con người xây dựng, nhưng nơi này vẫn giữ được nét gì đó gần gũi với thiên nhiên. Bước vào khuôn viên nằm ở giữa tu viện, Lee Sin đã không cần sự dìu dắt của Irelia. Ông bước chậm rãi vài sâu bên trong, và ngồi yên bất động tại giữa những rừng cây sum suê này. Ông không hề lên tiếng với bất kỳ ai, chỉ lẳng lẽ ngồi im một chỗ. Riven vẫn chưa hiểu, cô lên tiếng vào lúc đấy :
– Ông ta, đang làm gì ?
– Ngồi thiền. Và tốt hon hết, Irelia, nếu mục tiêu của cô là ta thì không cần phải chĩa mũi gươm về Riven.
Irelia nghe thấy điều đó, bật cười thành tiếng để chọc tức cả hai :
– Ta nhận lời ủy thác của Master Yi, cậu sẽ gặp ông ta một lần nữa nếu như qua được thử thách này. Còn với Riven, ta không nghĩa là mình sẽ chiến thắng chút nào cả. Bởi vài lời đồn về “kỹ thuật”, ta nghĩ là lúc đấy cần để đưa sự thật ra ánh sáng.
Chuyển trang để xem thêm