Chương 1
Nam hùng vô lệ – Sự nổi giận của Bá Vương Băng Giá
– Muôn tâu nữ hoàng, nữ chúa Sejuani tộc Vuốt Băng đã ra lệnh đốt sạch hoàn toàn đoàn cống phẩm ngũ cốc chúng ta mang sang để cứu trợ và gửi đến cho ngài một thông điệp…
– Thông điệp gì? Hãy nói mau!
– “Tộc Vuốt Băng sẽ chứng minh cho tộc Avarosa rằng chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại được ở Freljord.”
– Thật quá đáng!
Ashe giận dữ quát lên một tiếng.
– Cấp báo. Muôn tâu nữ hoàng, nữ chúa Sejuani liên kết với thủ lĩnh loài gấu Volibear đã dẫn theo quân tiến đến ngoại Avarosa. Bá vương Tryndamere đang giao chiến với họ.
– Nhanh!
Ashe liền ngồi dậy, siết chặt lấy cung băng.
“Đợi tôi, Tryndamere.”
.oOo.
Ngoại thành Avarosa – Vuốt Băng
Tryndamere lướt nhanh trên chiến trường như một bá vương khát máu. Trách nhiệm của anh chính là bảo vệ Avarosa, bảo vệ người dân Avarosa hiền lành yêu chuộng hoà bình và trên tất cả điều đó chính là bảo vệ cho người anh yêu – nữ hoàng Ashe.
– Bá tước Tryndamere. Ngươi từng là một chiến binh thiện chiến, tại sao phải đi phục vụ Avarosa yếu đuối, quanh năm chỉ biết trồng trọt và chăn nuôi. Vì cái lý tưởng rác rưởi của Ashe sao? Haha. Không bằng theo chúng ta chinh phục Freljord, thống nhất lãnh thổ.
Sejuani cưỡi trên lợn bắc cực, gằn giọng nhục mạ Tryndamere.
Tryndamere một mực im lặng, tập trung né tránh những đường kiếm đang chém tới anh, liền sau đó anh buông xuống một câu:
– Chỉ bằng ngươi và con lợn lòi này sao, Sejuani?
– Ngươi… Giết hắn Volibear!
Sejuani giận tím mặt, thú cưỡi thiện chiến – con lợn bắc cực tinh anh nhất, được cô chọn ra lại bị Tryndamere xem như một con lợn lòi vô dụng. Nếu hắn ta đã không nể mặt cô, thì đừng trách cô ra tay độc ác.
Volibear gầm lên, vươn những móng vuốt bén nhọn lao đến Tryndamere.
Anh nhanh chóng tránh sang một bên, Volibear mất đà, móng vuốt nó liền đánh vào một tảng đá lớn kế bên anh. Bất ngờ, trời bỗng tối sầm lại, những cơn giông bão kéo đến, tảng đá vừa bị Volibear đánh trúng liền bị sấm chớp xé tan thành trăm mảnh vụn.
– Vuốt Sấm Sét?
Tryndamere kinh ngạc nhìn Volibear.
Vuốt Sấm Sét chính là một trong những đòn tất sát của loài gấu dưới chân dãy Vortex băng giá. Volibear dùng đòn tất sát này đấu với Tryndamere, chính là muốn anh chết không toàn thây sao?
– Volibear, còn chần chờ gì nữa, giết hắn đi!
Lại một lần nữa tiến đến, Volibear giương những nanh vuốt của mình tấn công Tryndamere, giông bão vẫn kéo đến, uy lực của Vuốt Sấm Sét vẫn còn tồn tại, anh bắt buộc phải né xa những đòn tấn công của nó.
Thấy anh chỉ né tránh, không giám đánh trả, Volibear chợt đứng im.
Tryndamere thở mệt nhìn nó nghi ngờ. “Con gấu này định làm gì đây?”
– Ghào..!
Volibear gầm lên một tiếng lớn.
Tất cả binh lính Avarosa đang tham chiến đều bị tiếng gầm đinh tai nhức óc của nó làm tê liệt thính giác.
– Không…
– A…
– A…
– Ghào
Tryndamere bịt tai, lảo đảo khuỵu xuống, anh càng bịt chặt, tiếng gầm của Volibear càng lớn, nó làm cho đầu óc anh quay cuồng, đại não của anh sắp bị vỡ tung vì tiếng thét.
Lạ thay, tiếng thét của Volibear lại không hề ảnh hưởng đến Sejuani và đội quân của cô ta.
Sejuani nhếch miệng cười, tiến đến gần Tryndamere còn đang bị khống chế bởi tiếng gầm của Volibear.
– Chống lại ta thì chỉ có chết!
Sejuani phóng ngọn Bola Băng Hàn đến Tryndamere.
Tưởng chừng như trong tích tắc Tryndamere sẽ phải điểm danh với tử thần, thì bất ngờ một mũi tên băng bắn tới, đánh bay ngọn Bola Băng Hàn của Sejuani.
– Ashe!
Sejuani quay đầu về hướng mũi tên băng vừa bay đến, trên đỉnh thành Avarosa, nữ chiến binh trên tay siết chặt một cây cung tuyệt đẹp được tạc từ băng tuyết ngàn năm.
Ashe chau mày, vươn cung bắn một mũi tên nữa hướng đến Volibear đang gầm thét.
– Cẩn thận Volibear!
Sejuani hét lên cảnh báo Volibear, nhưng không kịp nữa, mũi tên băng đã bay đến người nó, xuyên qua lớp giáp rắn chắc, vững trãi cắm sâu vào vai nó.
– Ghào…….
Volibear gào lên một tiếng, quỳ khuỵ xuống, một cánh tay vươn lấy một bên vai đang dần bị đóng băng bởi mũi tên lạnh giá. Tiếng gầm của Volibear vừa dứt, Tryndamere lập tức hồi phục sự tỉnh táo của mình, anh liền lướt nhanh trên chiến trường cứu những binh lính Avarosa còn đang bị khống chế.
Ashe nhanh chóng di chuyển xuống chiến trường, cùng lên với Tryndamere. Một cung, một đao hỗ trợ nhau, chỉ trong chốc lát, họ đã lấy lại được thế cân bằng.
Tryndamere áp sát sau lưng Ashe, nhẹ giọng nhắc nhở cô:
– Ashe, cẩn thận! Cung băng của em chỉ gây đóng băng tạm thời, Volibear sẽ khôi phục lại thể lực ngay.
– Vậy chúng ta tập trung đánh Sejuani trước!
– Lên.
Ashe giương cung hướng tới Sejuani, ngay lập tức bảy mũi tên được phóng ra cùng một lúc. Sejuani mắt thấy ba mũi tên bay tới chỉ nhếch miệng cười, khẽ đưa nhẹ chiếc Bola Băng Hàn, bảy mũi tên của Ashe liền bị đóng băng và vỡ nát vụn. Tryndamere hai tay nắm chặt lấy chuôi đao, xoáy vòng tròn quanh người như một cơn lốc bão táp đánh tới Sejuani.
Thấy tình thế bất lợi, Sejuani bèn quát lên một tiếng:
– Băng Giá Vĩnh Cửu!
Ngay sau tiếng quát của cô ta, chiếc Bola Băng Hàn vung lên đánh vào cơn lốc Tryndamere đang xoay tới. Tryndamere bỗng cảm thấy thân thể mình dần bị đông cứng lại, một luồng hơi lạnh đang khống chế siết chặt lấy anh, vũ điệu xoay kiếm của anh bỗng nhiên chậm dần. Cùng lúc đó Volibear sau khi thoát khỏi trạng thái đóng băng tê liệt của mũi tên băng gây ra, gầm lên và phóng đến Tryndamere, móng vuốt sắc nhọn bấm sâu vào bờ lưng trần của anh. Sejuani xoay xoay chiếc Bola Băng Hàn, liên tục quất lên người Tryndamere.
– Tryndamere!
Ashe hét to lên một tiếng, dồn hết lực vào hai cánh tay, cung băng giương lên:
– Đại Băng Tiễn!
Mũi tên băng được bắn ra bỗng phiên biến thành một mũi tên băng cực đại hướng tới Sejuani và Volibear. Sấm chớp kéo tới, Volibear vọt tới trước mặt Sejuani, giương móng vuốt rắn chắc của nó, đón lấy Đại Băng Tiễn của Ashe.
– Ầm…..
Vuốt Sấm Sét đụng độ Đại Băng Tiễn gây ra một tiếng nổ lớn. Sejuani, Volibear và Tryndamere liền bị văng ra làm ba phía. Ashe chạy đến ôm lấy Tryndamere.
– Anh như thế nào rồi Tryndamere? Trời ơi, lưng anh chảy máu nhiều quá!
– Ư…chưa chết được…làm tốt lắm Ashe…
– Anh dưỡng sức đi!
Nói xong Ashe vẫy tay một tiếng, một vài dược sư liền đỡ Tryndamere tạm ra khỏi vòng chiến. Sau dư chấn của vụ nổ, Đại Băng Tiễn vỡ tan, người trực tiếp ảnh hưởng nhất ngoài Volibear ra còn có Sejuani, mặc dù cô ta đã kịp thời dùng Bola Băng Hàn đánh bay đi hàng loạt những mảnh vỡ phóng tới, nhưng cũng không thể tránh khỏi thương tích.
Sejuani ôm một bên vai đang dần thấm đẫm máu vì những mảnh băng ghim sâu vào da thịt. Con lợn chiến của cô ta bị mảnh vỡ ghim vào một bên mắt đang gầm rú giận dữ.
Ashe bảo trì một khoảng cách an toàn với cô ta, lợi thế của Ashe chính là đôi mắt tinh tường và khả năng phán đoán cực kì chuẩn xác, nếu cô đoán không sai, Sejuani sẽ lợi dụng cô đến gần và tung ra một chiêu tất sát.
– Một bộ tộc, một dân tộc, một Freljord! Ngươi còn không hiểu sao Sejuani?
– Hahaha, thật hay cho câu “một bộ tộc, một dân tộc, một Freljord”. Chỉ một câu thôi. Ta. Không. Phục.
– Vậy thì đừng trách ta vô tình.
Ashe giương cung lên, cô đã cho Sejuani hiếu chiến này một cơ hội, nhưng lại vô dụng. Vậy thì cô bắt buộc phải tuyệt tình, nếu Sejuani còn sống, chiến tranh sẽ lại lần nữa nổ ra, và cô không muốn như thế.
Mũi tên chưa kịp bắn ra thì bất ngờ, một chiếc rìu từ đằng xa phóng tới đánh văng cây cung băng của Ashe ra.
– Ai?
Ashe ngay lập tức đề phòng, nhìn về phía chiếc rìu vừa phóng tới.
– Ha Ha. Trận chiến vui thế này sao có thể kết thúc sớm như vậy?
Từ trong màn gió tuyết, một người đàn ông bước đến, râu tóc xồm xuề, vóc dáng đô con vạm vỡ, hai tay nâng hai chiếc rìu lớn, vừa nói vừa cười.
– Olaf! Ngươi đã tới.
Sejuani gượng người đứng dậy, tiến lại gần Olaf.
– Phải! Sao ta có thể bỏ mặc người đẹp ở đây một mình chứ. Ha Ha Ha.
Olaf nâng lấy cằm của Sejuani, buông ra lời nói trêu ghẹo.
– Bớt đùa đi!
Sejuani đẩy tay Olaf ra rồi hằn giọng nói.
Olaf quay sang nhìn Ashe phía cách đó không xa.
– Nữ Hoàng Băng Ashe à! Làm nữ hoàng không muốn lại ra chiến trường múa cung sao?
– Đừng nói nhiều lời Olaf! Lên đi.
Không đợi Sejuani nói lần nữa, Olaf đã bật người phóng lên, bổ rìu tới Ashe.
Ashe liền nhanh chóng dùng tinh thần lực, dịch chuyển tức thời đến bên chiếc cung đã bị đánh bay của mình ở đằng xa, nhanh chóng nhặt lên, rồi xoay sang bắn trả một tên về phía Olaf.
Tiếc rằng mũi tên phóng tới dường như quá yếu, vừa chạm tới lớp giáp rắn chắc trên người Olaf đã muốn gãy vụn.
– Ha Ha. Cô em đang gãi ngứa ta sao?
Olaf lại lần nữa phóng rìu hướng đến Ashe. Ashe vất vả lộn một vòng né tránh rìu của Olaf.
“Suýt chết, tình hình này không ổn rồi, sau khi Đại Băng Tiễn, sức lực mình không đủ để phát huy uy lực của cung băng, Volibear đang bị thương khá nặng sau Đại Băng Tiễn, nhưng nó sẽ được các dược sư phục hồi rất nhanh chóng. Một chọi ba…Không được mình phải lui lại chờ Tryndamere.”
– Ya…
Olaf dậm chân, phóng lên thật mạnh, bổ rìu hướng tới Ashe, cô dùng cả hai tay siết chặt cung băng, vươn lên chống đỡ rìu của hắn.
“Cố lên Ashe…cố lên”
Ashe gượng chống đỡ, lực rìu của Olaf càng lúc càng mạnh, hai cánh tay của cô dần run run tê rần, nếu cứ so đo về sức mạnh và sức bền kiểu như thế này thì có lẽ cô nắm chắc phần thua.
Chuyển trang để xem thêm