Đêm hôm đó, mọi người ngồi quây quần dưới đường phố Urtistan.
Họ nhóm lên ngọn lửa ấm áp, ở dưới bầu trời đêm tĩnh lặng, trông cứ như một đại gia đình. Kayle không thích sự náo nhiệt, cô ở lại ngọn tháp của Zilean để nghỉ ngơi. Kassadin và Zilean ngồi cạnh nhau mà cười nói vui vẻ, như hai ông bạn già lâu ngày gặp mặt, Teemo chen vào giữa cả hai, có vẻ Teemo đã chẳng sợ Zilean nữa. Katarina vẫn còn rất yếu, cô nằm trong vòng tay của Garen. Anh cầm trên tay chén rượu ấm vừa mỉm cười, vừa lên tiếng:
– Anh đến đúng lúc đấy. Ta… không biết phải trả ơn này cho anh bằng cách nào đây Master Yi.
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 1
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 2
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 3
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 4
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 5
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 6
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 7
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 8
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 9
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 10
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 11
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 12
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 13
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 14
– Thật ra thì…Garen, theo như ngài biết đấy, khi ngài rời khỏi Demacia, ta cũng tiến về phương Bắc, tới vùng đất Freljord. Nhưng chính Jarvan đã rất lo cho người bạn là ngài, Jarvan phái ta tới viện Liên Minh Huyền Thoại, chờ khi ngài đến gặp Kayle, ta sẽ đồng hành cùng ngài. Nhưng ta đã chờ rất lâu, chẳng hề có dấu hiệu nhận biết là ngài sẽ đến đây. Ta lo ngài đã gặp chuyện. Ta đã cầu xin Kayle tìm ra tung tích ngài, và như ngài biết đấy, với vài pháp thuật của Kayle, rất dễ dàng biết được ngài đang gặp chuyện…
– Thế rồi… làm sao anh lại đi cùng Kassadin đến đây vậy, Master Yi ?
Master Yi kể tiếp :
– Thật ra Kassadin đã ở viện Liên Minh Huyền Thoại từ trước, ông ta giải quyết vài vụ việc về The Void, cõi hư vô tại đây. Chính lúc tuyệt vọng , Kassadin đã đến, ông ta mở ra cánh cửa hư không, dẫn ta và Kayle đến được đây…
Vậy ra rốt cuộc, Garen đã hiểu ra lý do mà tại sao mà mọi người đã ở đây. Anh không hỏi thêm gì nữa về Master Yi. Thế rồi cuộc vui nào mà chẳng tàn, họ nghỉ ngơi ngoài trời đêm ở đây, sáng mai, chính họ lại phải rời xa nhau.
– Garen, Katarina, Master Yi… Ta đưa Kayle về trước, không thể tiễn cả hai được, chúc cả hai may mắn nhé. Còn nhóc Teemo, cậu ta muốn theo ta vài hôm về viện Liên Minh Huyền Thoại. Cứ giao cậu nhóc này cho ta, ta sẽ đưa cậu ta về thành phố Bandle an toàn…
Teemo sau khi nhảy lên ôm lấy cổ Garen chào tạm biệt, cậu cũng vẫy tay với mọi người, cùng Kassadin và Kayle đi vào cánh cửa hư không, rồi biết mất. Zilean tiễn cả ba người họ rời khỏi Urtistan. Ông nhìn thật lâu về Garen, thở dài…
Trên đường về, Master Yi vì sự tính nhiệm của Jarvan Đệ Tứ nên mới cứu giúp Katarina. Thế nên sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, ông vẫn không khỏi sự nghi ngờ với cô ngay lúc này :
– Cô định… sẽ về đâu, sau khi đã sống lại lần nữa vậy ?
Cô mỉm cười như đã đoán trước câu hỏi này :
– Garen sẽ ở bên cạnh ta, ta và anh ấy là một, ta sẽ theo Garen về Demacia, và tránh xa mọi trận chiến.
Master Yi không nói gì thêm. Anh vẫy tay chào cả hai, hít một hơi thật sâu rồi chạy thật nhanh về phía trước, bỏ xa cả hai ở lại, anh phải về báo cáo với Jarvan mọi chuyện đã xảy ra tại đây, nhiệm vụ của Master Yi đã hoàn thành. Họ cứ thong thả từng bước, nhìn Master Yi khuất xa dần.
– Anh định… sẽ đi đâu, Garen.
Garen nhìn Katarina :
– Anh sẽ dẫn em về gặp Jarvan, cậu là người hiểu chuyện, sẽ chẳng làm khó em đâu. Anh biết điều đó vì anh và cậu ta gắn kết với nhau như ruột thịt vậy.
Anh vừa nói vừa cười, rồi hôn vào bên má của cô. Cả hai cười với nhau bởi từ trước đến giờ, họ chỉ là hai người lính khác chiến tuyến mà thôi. Chính vì điều đó, thế nên ngoài mùi máu tanh và chém giết thì họ chẳng nhận được gì từ nhau cả, họ cũng là những chiến binh sống chết vì lý tưởng nước nhà cơ mà. Thế rồi, họ bước tiếp trên sa mạc Shurima mà chẳng hay có những biến đổi sắp đưa họ vào một chặng đường phiêu lưu sắp tới. Katarina đã nhận ra có gì không ổn. Garen thì vẫn chẳng biết đó là chuyện gì.
– Em nghĩ chúng ta nên quay lại.
Katarina vừa nói, cô đã nắm lấy tay Garen chạy thật nhanh về sau. Bởi bản năng của một sát thủ khiến các giác quan của cô nhanh nhẹn hơn mọi người. Điều mà Katarina đã nhìn thấy chính là một cơn bão cát khủng khiếp đang diễn ra ở đằng trước. Những việc như thế này thường xuyên diễn ra tại Shurima bởi dòng chảy ma thuật của nơi đây khiến vùng đất này luôn gây ra sự hỗn loạn. Cả hai cứ chạy thục mạng, nhưng cho đến khi Katarina đứng im tại chỗ, cô chỉ lặng nhìn Garen vì biết rằng không thể nào tránh khỏi nó. Thiên nhiên như muốn chống lại cả hai, một hiện tượng rất hiếm thấy ở trên sa mặc Shurima này, nhưng rồi đã xảy ra, đấy không phải một cơn bão cát bình thường, nó đem theo cuồng phong và sấm chớp mạnh mẽ. Trước là bão cát, sau là sấm sét. Garen nhìn Katarina, lúc này mới hốt hoảng :
– Em có thể dùng phép thuật ngay bây giờ không ? Hãy chạy trước ngay khi anh ra hiệu. Anh sẽ không sao đâu !!!
– Không… em không thể… em không đủ sức…
Chuyển trang để xem thêm