Khi tiến vào Plague Jungles cùng với Teemo, ngay từ bước chân đầu tiên, Garen đã cảm nhận được khu rừng này có điều gì không bình thường.
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 1
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 2
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 3
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 4
- Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Garen – Phần 5
Khác với rừng già Kumungu, Plague Jungles luôn có các dòng chảy ma thuật tồn tại, nó khiến cho các sinh vật trong khung rừng này đột biến, mới có thể thích nghi với cuộc sống này được. Tại sao ư ? Sau khi chiến tranh cổ ngữ diễn ra, trong suốt cuộc chiến tranh cổ ngữ thì khu rừng này đã bị tàn phá nặng nề bởi các ma thuật cổ xưa, khiến cho đến tận bây giờ nó phải chịu lấy những tổn hại nặng nề, khiến nó trở thành một trong các nơi được cho là nguy hiểm nhất Valoran này. Garen cùng Teemo đi thật nhanh, đến ban trưa, họ đã dừng chân ở giữa khu rừng, nghỉ ngơi và xem lại bản đồ. Theo như dự tính, có thể đến gần trưa ngày hôm sau, họ sẽ đến được bờ biển, nơi có con thuyền của Teemo, để tìm hòn đảo trong truyền thuyết.
Sau khi nghỉ ngơi, họ lại tiếp tục chuyến hành trình, Garen lần nữa nghe có tiếng động ở phía trước, ra hiệu Teemo :
– Xuỵt, dừng lại, – Garen nói nhỏ nhất có thể – ta nghe có tiếng động, theo sát ta nhé Teemo.
Cẩn thận từng chút một, cả hai bám rón rén lần về hướng phát ra âm thanh. Garen cùng Teemo từ từ tiến về phía trước, rồi nhìn xuyên qua từng kẽ lá ngay bên trên. Và… chỉ là một đàn khỉ mà thôi, cẩn thận luôn là đức tính tốt, nhưng nên nhớ là ở rừng thì động vật cũng có thể gây ra tiếng động đấy Garen ! Teemo cười phá lên nhắm tịt cả mắt :
– Garen đoán sai, Garen đoán sai nhé, chẳng có ai cả.
Garen nhìn Teemo một hồi, anh bật cười, rồi ẵm cậu lên vai, tay còn lại lê thanh kiếm của mình mà bước đi . Họ vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ, có vẻ như ai cũng dễ thân thiết với Teemo quá đấy :
– Teemo, ở Bandle City, cậu có thích một ai ở đó không ?
– Sao Garen… hỏi Teemo như vậy ?
– Ừ thì, chỉ là ta tò mò vậy thôi. Cậu nên nhớ rằng chúng ta sắp đi vào một nơi khá nguy hiểm không có đường lui đấy ! Nếu có ai đó đáng để cậu lưu lại, thì hãy trở về đi Teemo.
Teemo loay hoay trên vai của Garen mà suy nghĩ, cậu đã tìm ra đáp án của mình :
– Uhm… cơ mà, thật ra là có, có một người mà Teemo rất thích đấy, người bạn đó tên là Tristana.
Vung những đường kiếm dứt khoác bằng một tay, chặt đi những bụi cỏ mọc trên đường. Garen như đang cố kiếm một điều gì đó để Teemo đừng để ý quang cảnh hiện tại, những thực vật mà anh chém đứt đều có sức sống và tái tạo đến kinh ngạc. Chỉ riêng điều này thôi thì cũng hiểu rõ là khu rừng thật sự quá nguy hiểm nếu như không biết về nó, anh đáp lại Teemo với chất giọng thật bình thường để cậu không nghi ngờ :
– Tristana, cái tên đẹp đấy chứ. Là một cấp dưới hay cấp trên của cậu đây nhóc ?
Chú nhóc Teemo chỉ chờ cái cơ hội này, mà giải thích một cách khá tự hào về Tristana cho Garen.
– Tristana, là người duy nhất Teemo luôn tin tưởng để thực hiện một nhiệm vụ khó, luôn là vậy. Có thể Tristana không mạnh mẽ như những cô gái khác, nhưng cô ấy rất đáng tin tưởng… tận bên trong thâm tâm của Teemo.
– Cũng thuộc đội trinh sát chứ nhỉ ?
– Không có đâu, Tristana thuộc Đội Biệt Kích Megline, một trong những tay xạ thủ cừ khôi nhất đấy. Và gần như cả Bandle đều thán phục tài năng của Tristana cơ nhé ! Teemo có thể tự hào mà nói rằng Teemo là bạn của Tristana.
– Ồ, vậy là… – Garen liên tục vung kiếm mở đường – thế chắc hẳn cô bé rất giỏi về khả năng nhắm bắn như cô nàng cảnh sát Caitlyn phải không ?
– Không, Tristana dùng súng pháo cơ, một loại đại bác thu nhỏ đấy. Cũng có thể nói là phiên bản thứ hai của các khẩu đại pháo mà Demacia hay Noxus vẫn dùng trong quân sự.
Garen nghe đến đấy, anh lại tưởng tượng ra một Tristana lực lưỡng thế nào mới vác nổi cái loại súng đó ấy. Cơ mà càng nghĩ càng buồn cười, tộc Yordle của Teemo luôn làm những điều mà loài người như Garen ngạc nhiên thật. Và rồi anh hỏi :
– Thế Teemo, cậu có biết đến Poppy không ?
– Poppy ? Đương nhiên là Teemo biết chứ, cô ấy là đại sứ của Bandle và Demacia cơ mà, chắc hẳn Garen hay nghe cô ấy kể về Bandle phải không ? Poppy rất tự hào về bản thân cũng như quê hương của mình mà .
– Uhm, ta đã gặp cô ấy rồi, cơ mà chưa lần nào được đến thành phố Bandle của cậu cả, chắc hẳn nó đẹp lắm nhỉ ?
– Đúng vậy, thành phố Bandle của Teemo là đẹp nhất. Khi làm xong mọi việc, Garen hãy dẫn Katarina cùng về quê hương Bandle của Teemo đi nhé. Cả hai sẽ phải ngạc nhiên đấy !
Garen cười to và gật đầu, cả hai cứ đi như vậy đến gần tối, họ đã đến rất gần bờ biển. Rồi Teemo cùng Garen dừng chân tại một gốc cây, họ nhóm lửa trong đêm tối, nói chyện một hồi, đến lượt Teemo hỏi Garen :
– Mà Garen, ở Demacia các anh hùng khác có biết dùng pháp thuật không ?
– Chỉ với các pháp sư thì họ biết, còn như ta, ngoài thanh kiếm và sức mạnh của nó, ta chẳng biết pháp thuật gì cả.
– Như các phép thuật nguyên tố thông thường thì sao ? Garen cũng chẳng hề được biết đến sao chứ ?
Chuyển trang để xem thêm