Giữa màn đêm tĩnh mịch, binh đoàn xuất phát từ Demacia gần như tràn ngập thất bại nặng nề.
- Đọc trọn bộ “Một câu chuyện của Zed”
- Đọc thêm trọn bộ truyện dài Garen để biết nội dung trước đó
- Đọc thêm bộ truyện Vi có liên quan đến bộ Zed
Nhưng lúc này, Annie vẫn nở nụ cười khiêu khích, bởi nếu như Annie ra tay thì trong mắt của cô, con hắc long chỉ như một chú cún nhỏ mà thôi. Cái mà hắn cảm thấy sợ hãi, bởi không thể cảm nhận được nguồn linh lực bất tận từ bên trong cơ thể Annie. Càng cố gắng, chỉ như chìm vào một đại dương sâu thẳm. Shyvana lao nhanh về phía kẻ thù của mình, đôi mắt của cô tràn đầy sự hận thù, căm ghét, phẫn nộ…
“Ta chỉ muốn sống, như một trong các ngươi, giữa những người đồng loại thật sự. Nhưng không thể được, chính các ngươi đã ruồng bỏ ta… Cha ta, ông không làm gì sai, ông vẫn thấy rất hối hận khi không cho ta được ở trong gia đình như bao đứa trẻ khác, và ông vẫn cố gắng bù đắp cho ta…”
Shyvana dừng lại, đứng trước mặt con ác long :
“Nhưng không hề, ngươi vẫn không buông tha cho ta, ngươi giết ông ấy. Và hại cả bạn của ta…”
Shyvana quay lưng lại con rồng, nhìn về Jarvan đang bất động, ngọn lửa từ sâu thẳm trong tim như bốc cháy hừng hựuc. Đương nhiên là nó không bất chấp thủ đoạn nào để giết được Shyvana, dùng cánh tay to lớn của mình đập thẳng xuống, và nó đã sợ hãi. Annie đứng từ xa mỉm cười, Shyvana đã đỡ bằng một tay :
“Và giờ ngươi còn muốn giết cả ta, không thể tha cho ngươi được…”
Shyvana gầm lên, tạt tay con rồng qua một bên, là sự biến đổi từ bên trong cơ thể, dòng máu của một chiến binh loài rồng bất bại. Shyvana là đứa con của con rồng được cho là những kẻ mạnh nhất trong xã hội chúng, cô mang hình dáng con người, nhưng đến giờ, có lẽ cha cô cũng không ngờ rằng chính sự phẫn nộ đã đẩy Shyvana sang một hình dạng khác, là một con rồng dũng mãnh chư cha cô. Ngọn lửa bao bọc lấy thân hình nhỏ nhắn của cô gái, con rồng kia không từ bỏ cơ hội, thổi một ngọn lửa dung nham lên tay, rồi bay lên trời, lao thẳng xuống Shyvana.
Sự va chạm của tạo ra tiếng nổ lớn, mọi người từ xa không nhìn rõ chuyện gì xảy ra, Jarvan đã dần tỉnh được, nhìn sang một bên :
– Chuyện… chuyện gì thế…
“Là Shyvana… Cậu nằm yên nào, cậu bị thương nặng đấy. Nếu không nhờ Shyvana thổi vào cơ thể cậu hơi thể của cô ta thì ắt hẳn cậu sẽ khó mà giữ mạng. Hãy chờ ở đây và quan sát kỹ vào đi…” – Annie đã ở sau Jarvan.
Katarina, Garen, Lux và Fiora cùng với các binh lính còn sống nhìn vào tâm vụ chấn động, đòn của con rồng đã bị chặn lại. Một cánh tay đã đỡ được đòn đánh đấy, là một con rồng khác, là hiện thân của Shyvana.
“Sao… sao lại có chuyện này…” – Con rồng gầm lên.
Shyvana không trả lời, nắm lắm hai vai con rồng, khè một ngọn lửa vào đôi mắt nó, nó rú lên đau đớn, đòn của Shyvana đã có tác dụng. Bây giờ Shyvana dũng mãnh chẳng kém gì cha cô còn sống, chỉ cần một đòn đã có tác dụng, con rồng kia đã bị mù hẳn hai mắt, nó quơ tay như kẻ ngờ nghệch. Shyvana bò tới trước, dùng cánh tay mạnh mẽ của mình, nhấc bổng con rồng kia lên :
“Không… dừng lại đi, ngươi sẽ hối hận…”
“Khi cha ta sắp chết, ông chẳng hề van xin ngươi. Và khi ông ấy ra đi, ta cũng không được phép xen vào trận đấu của ông ấy. Đó là danh dự của long tộc, dù không ai thừa nhận ta, nhưng ta vẫn là một trong số các ngươi mà thôi. Hiển nhiên, quy luật giữa rồng và người đã bị một kẻ như ngươi phá vỡ. Nhân danh những người như chúng ta, ngươi sẽ không có cơ hội làm chuyện đó lần nữa…”
Thật nhanh chóng, cánh tay còn lại của Shyvana đâm thẳng vào ngực con rồng, bộ vuốt cứng hơn sắt thép nhanh chóng khoét lấy một lỗ trên người nó, rồi rút ra. Là trái tim của con ác long, Shyvana vất xác con rồng sang một bên, ngọn lửa dung nham từ trong người nó tự thiêu hủy xác nó. Shyvana bóp nát trái tim đỏ thẫm đó trong tay mình, rồi nhìn sang Jarvan, cô từ từ bước lại, hình dáng bên ngoài Shyvana từ từ biến mất, bị ngọn lửa thiêu đốt, nhưng nó không làm hại đến cô, cho đến khi chỉ còn lại thân hình của cô gái.
– Cô, đã làm được rồi…
“Nằm yên nào Jarvan, anh có lấy dòng máu của ta, nên chưa chết được đâu. Hãy nằm yên nào, khi ta ở gần anh, nó sẽ nhanh chóng thúc đẩy quá trình hồi phục tế bào, anh sẽ khỏe nhanh thôi.”
Annie cởi tấm áo choàng, che cho Shyvana.
“Sức mạnh của cô đến từ sự phẫn nộ, ta đã sớm nhận ra điều đó. Nhưng nếu sỡ hữu nó một cách dễ dàng, cô sẽ không thể nào mạnh mẽ lên được. Nhưng hãy khôn ngoan dùng lấy nó, nó là món quà của cha cô, con gái à…”
– Cô có muốn… gia nhập với chúng tôi không, Shyvana ?
Jarvan ngồi dậy, vết thương đã bình phục. Shyvana quay sang chỗ khác :
– Ta chẳng có nơi nào, để đi cả…
Jarvan đứng dậy, ẵm lấy Shyvana :
“Anh… anh làm gì vậy, Jarvan…”
Đúng như Jarvan nghĩ, Shyvana đã hết sức từ khi nãy. Một kẻ vừa khỏe lại như anh cũng có thể khiến cô bị thương ngay lúc này.
– Cô đã giúp chúng tôi, từ giờ, cô sẽ ở trong gia đình hoàng tộc Demacia, như một người quan trọng nhất. Sẽ không ai sợ cô, không ai ruồng bỏ cô, cô sẽ có gia đình thật sự.
“Nhưng… ta đã đồng ý đâu ?”
– Đi thôi Annie – Jarvan phớt lờ lời nói Shyvana.
Annie bật cười, rồi theo chân Jarvan.
– Chúng ta đã thắng, đây là vị anh hùng mới của chúng ta, từ giờ cô ấy sẽ dưới quyền Garen lãnh đạo Demacia, tất cả chào đón vị anh hùng mới.
Các binh sĩ, kể cả Fiora, Lux và Katarina, chỉ trừ Garen, tất cả quỳ xuống mà thi lễ theo mệnh lệnh của hoàng tử, như thể hiện sự tôn trọng của bản thân với công lao vừa rồi của Shyvana, và thể hiện sự trung thành của mình đối với quốc gia của họ.
“Chào mừng phó tướng quân…”
“Này Jarvan, ta đâu thể như thế được, bỏ ta xuống nào.”
– Họ đã coi cô là chỉ huy của họ, cô muốn rời đi sao ?
Fiora bước lại, cô ấy nói mà không nhìn vào mắt của Shyvana, có vẻ như không hài lòng về chuyện vừa rồi :
– Từ giờ chức vụ của cô chỉ đứng sau vài người, nhưng trên cả vạn người ở Demacia, biết ơn đi.
Riêng Katarina thì lại nở nụ cười rồi nắm lấy tay của cô ta :
– Chúc mừng cô nhé Shyvana. Sau này hãy gặp nhau thường xuyên…
– Trông chừng anh trai của tôi mọi lúc nhé – Lux ngắt lời của Katarina ngay lúc này.
Riêng Garen vẫn đứng đấy, anh bước lại gần Annie. Thật sự thì đây không phải là lúc ăn mừng, cùng lúc Katarina đã ra hiệu cho anh vừa rồi. Với hai người họ, cùng với Annie, trận chiến tiếp theo mới là trận cuối cùng của họ.
“Ngay khi anh đã sẵn sàng. Ta đã cảm nhận được có điều gì không ổn vừa nãy. Có vẻ như Zed đã hoàn toàn thức tỉnh, nhưng nhân cách đã bị lấn át bởi bóng tối trong tâm trí của hắn. Còn, chị Ahri…” – Annie bật khóc.
Chuyển trang để xem thêm