Trang chủ » eSports » Liên Minh Huyền Thoại » Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Zed (Phần 6)

Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Zed (Phần 6)

Team XemGame | 21/07/2015 17:56

Hãy
ủng hộ bọn mình để xem nhiều clip game mới hơn nhé!

Syndra lắc đầu, từ chối một cách thẳng thừng với Zed

“Không được đâu…”

– Tại sao chứ ? Cô là đệ tử của hắn cơ mà ? – Anh ngạc nhiên.

“Có điều anh chưa hiểu thôi, nhưng thật sự là tôi chẳng thể giúp về chuyện đó đâu. Đột nhập vào tâm trí hay cuốn theo luân hồi là một việc khá phức tạp. Với lại, sức mạnh của tôi là phá hủy chứ không đơn giản là hồi phục như thế !”

Zed có hơi thất vọng, rồi đứng dậy và bước ra cửa :

“Này, khoan đã, anh đi đâu thế ?”

– Ở đây không giúp gì được cho tôi, tôi sẽ đến nơi tìm hiểu được mọi việc…

Rồi Zed bước đi thật chậm rãi, Syndra gượng dậy :

“Được rồi, tôi có cách này, chỉ không biết được không thôi nhé.”

Zed quay người lại :

– Vậy nhé. Cô đồng ý rồi đấy.

Zed bước lại gần chỗ Syndra đang nằm. Cô ngồi dậy ngay sau đó, ra hiệu cho Zed thả lỏng cơ thể ra hết mức để phòng chuyện không hay xảy ra. Đây cũng là lần đầu tiên Syndra dùng tới thứ sức mạnh hủy diệt này cho mục đích khác, tiếp đến đã tạo hai quả cầu chướng khí trên tay. Zed chưa hiểu gì, thì Syndra đã nhanh tay ép gọn hai khối sức mạnh vào tâm trí của anh. Bất ngờ diễn ra cái sự việc vô cùng đau đớn như vậy làm anh hét lên, rồi gục người rơi vào trạng thái vô thức. Thân xác của Syndra cùng với Zed vẫn còn tồn tại ở căn phòng ngay đây, nhưng tiềm thức của cả hai đã tiến vào ngưỡng cửa thế giới tâm linh hòng tìm ra câu trả lời về sức mạnh của Zed.

Ngay lúc này, Syndra đang rơi vào trong một không gian tăm tối mà cô cho là nơi chỉ có thể hiện hữu bằng tâm linh. Cô cứ đi mãi như vậy, cho đến khi ánh sáng nhỏ nhoi từ cánh cửa phía trước, cô đã lần theo nó để tìm thây câu trả lời. Để tìm ra một lối đi, Syndra buộc lòng phải mở cách cửa này và đối diện với thứ bên trong nó. Ngay từ bước đầu tiên, Syndra đã rơi vào một hố đen khổng lồ đang nuốt chửng mọi thứ dưới chân. Không cần biết nó là vật gì, nhưng với cái lực hút khủng khiếp đang nuốt chửng lấy từng phần thân thể của cô thì cũng biết rằng nó rất nguy hiểm.

Vùng vẫy trong vô ích hay phát tán sức mạnh ở đây cũng vô dụng, vì thế giới này là thế giới tâm linh. Chính vì điều đó, Syndra chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết tại ngay lúc này như một con cừu rơi vào cái bẫy của con sói. Tuyệt vọng tưởng chừng như sai lầm khi ở đây, một cánh tay lạnh lẽo đã nắm giữ lấy bàn tay của cô trở lại. Cô không biết rằng người nào đang giúp đỡ lấy cô, nhưng Syndra chắc chắn rằng nếu cứ bỏ mặc thì chỉ có thể nhận lấy là cái chết trước mắt. Cô nắm chặt lấy bàn tay đó.

“Bình tĩnh lại, nỗi sợ của cô sẽ khiến nó càng mạnh mẽ. Hãy đè áp nỗi sợ vào sâu thẳm bên trong, và đối diện với nó trước khi nỗi sợ sẽ nuốt chửng lấy cô vĩnh viễn.”

Giọng nói trong trẻo như và thuần khiết, cô nhận ra đó là một người con gái. Nhưng việc mà Syndra làm lúc này không phải là nhận xét một điều gì đó, ngay sau đó cô nuốt nước bọt vào cuống họng thật sâu và thôi vùng vẫy. Điều cô cần làm bây giờ là phải trấn tĩnh thần trí. Cô buông thả đôi bàn tay lạnh lẽo kia ra và rơi tự do vào vùng xoáy đang nuốt chửng mình. Người con gái đã cứu cô chỉ nở nụ cười thật hiền diệu, rồi biến mất. Vùng xoáy nuốt chửng Syndra cũng theo đó tan vỡ, hiện rõ một lối di được che dấu bên dưới nó. Nỗi sợ của Syndra đã che dấu đi cánh cổng trước mắt, và khi không còn nỗi sợ hãi nào ngự trị bên trong thần trí của mình, con đường đã mở ra với cô.

Syndra mở mắt ra một cách chậm rãi, và cảm nhận được cái lạnh thấu xương tại ngay lúc này. Ánh nắng không hề chói chang, nhưng cảm giác rất thật và vô cùng lạnh lẽo, cô không hề biết rằng bản thân của cô đang trải nghiệm lại những gì mà Zed từng gánh chịu. Cô cúi mặt xuống mà co rúm lại, và phát hiện những dấu chân trên tuyết có ở khắp mọi nơi. Lần theo những dấu chân này rất lâu, đến nổi khi dấu chân mất dạng, cô vô cùng hoảng hốt bởi sợ rằng mình sẽ phải lạc mất phương hướng ở ngay cái thời tiết này. Cô chạy thật nhanh về trước, nhưng Syndra lại một lần nữa kinh hoàng bởi xuýt chút nữa cô đã rơi từ một ngọn núi cao chót vót. Syndra lấy lại bình tĩnh và dáo dác tìm khắp nơi, cũng phải một hồi sau ở trên đỉnh cao nhất của ngọn núi, một bóng người đang ngồi im không hề động đậy. Vóc dáng và phục trang cũng có phần khá giống với Zed, nhưng nhìn kĩ thì lại khác hoàn toàn.

“Zed ?”

Người này không hề trả lời. Cho đến khi cô chậm rãi tiến về phía của hắn và kinh ngạc, cánh tay của cô đã thối rữa cùng với lúc nhúc những con trùng thối rữa ngọ nguậy. Tấm lưng ngứa ngáy đau rát vô cùng khó chịu, khi cô nhận ra được thì đã phát hiện sau lưng của mình đã có một vết thương khủng khiếp dường nào. Syndra hốt hoảng, nhắm mắt lại và hét to lên. Cô từ từ mở to đối mắt nhìn cho kĩ, thì ảo ảnh vừa rồi đã biến mất, tuy nhiên nỗi sợ hãi vẫn không hề được che giấu trên nét mặt của cô.

Đột nhiên, người này quay lại, cùng cái mặt nạ hắn đang đeo đẫm ướt máu tanh, chậm rãi tiến từng bước về phía Syndra. Khắp nơi âm thanh vẫn vang vọng xuyên thấu vào trong đầu của cô :

“Cút đi, ngươi không phải là nàng, cút đi cho ta…”

Người đeo mặt nạ vẫn từ từ bước tới, đứng trước mặt Syndra. Cô sợ hãi đến không thể nhấc chân lên. Hắn đột ngột tháo cái mặt nạ ra, và thật kinh khủng ngay sau đó khiến Syndra sợ đến run người. Đôi mắt hắn bị mù, da thịt thối rữa, nhưng cái đáng sợ là sinh vật này vẫn không ngừng toát ra tử khí tanh hôi nồng nặc. Hắn không làm gì Syndra, lưỡi của hắn đã bị cụt mất khiến hắn chỉ gào rú như con thú điên dại trước mặt cô . Syndra quá kinh sợ, một lần nữa từ đằng sau cô xuất hiện cánh tay lạnh lẽo đó, người con gái đã cứu cô từ vòng xoáy sợ hãi lại xuât hiện. Cô ấy nhẹ nhàng kéo Syndra về sau, rời xa khỏi tầm của con ác quỷ trước mặt.

“Đừng trở lại đây một lần nữa…”

Vẫn là giọng nói của cô gái đó vang lên. Trước khi cô ngã xuống vực và trở về thực tại, cô đã nhìn thấy diện mạo của ân nhân cứu lấy mình. Cùng lúc với cô khi trở về, Zed cũng tỉnh lại :

– Cô thấy gì nào Syndra ?

Syndra tái mét khuôn mặt, nhìn sang Zed, và sợ hãi lùi lại, anh có nét rất giống với sinh vật đáng sợ kia :

“Không, đừng tới đây, tránh xa ta ra…”

– Này, cô sao vậy, là tôi đây mà ?

“Ta cảnh báo rồi đấy…”

Syndra tung hai quả cầu về phía Zed, quá bất ngờ, Zed lãnh đủ, ngã ra phía sau. Syndra thở dồn dập, lấy lại bình tĩnh, cô nhìn lại phía Zed, và thấy có vẻ hối hận, cô chạy lại :

“Zed, anh không sao chứ ? Zed…”

Mặc dù có hơi nhói đau ở lồng ngực, nhưng anh đã ngồi dậy sau đó :

– Hơi đau đấy, nhưng… cô vừa thấy gì thế ?

Syndra từ từ, cô kể lại cho Zed nghe tất cả, rồi nói thêm :

“Ở Valoran, ngoài Freljord ra thì chẳng nơi nào có tuyết, hãy đến đó và anh sẽ biết sự thật.”

Zed im lặng một hồi, anh bật dậy :

– Vậy, chào cô nhé, sẽ gặp lại cô sau.

“Anh tính đi đến Freljord một mình sao ?”

– Đương nhiên rồi, chẳng có ai ở cạnh tôi cả.

Syndra ngượng ngạo, nhưng giọng nói và nét mặt vô cùng nghiêm trọng :

“Hay là… anh cho tôi làm bạn đồng hành với anh nhé.”

Zed im lặng, từ lúc có được sức mạnh này đến giờ, ngoài bản thân anh chẳng có ai làm bạn đồng hành với mình. Anh bật cười, rồi quay lưng :

– Tôi chờ ở ngoài, cô thay y phục rồi xuất phát…

Liên Minh Huyền Thoại

Liên Minh Huyền Thoại

▪ Đánh giá: 7.5 sao (2774 lượt)

▪ HĐH: PC

▪ Thể loại: MOBA

▪ Nhà phát hành: VNG

GAME HOT TRONG TUẦN
GAME HOT TRONG THÁNG

Clip hot trong ngày