Jinx bị bắt bởi Dr Xavier Rath chỉ để mong Vi trả lại cho hắn phát minh đã đánh cắp từ rất lâu. Nhưng cô một mực không chịu nhân nhượng, bởi cô biết nếu thứ này mà có trong tay của hắn thì không chỉ một, mà rất nhiều người vô tội phải ngã xuống sau đó.
Xem tập 1->8 tại ĐÂY
May mắn thay, Caitlyn đã có mặt kịp thời để tách biệt hai người kịp thời. Sau một hồi chiến đấu, Caitlyn hạ gục hoàn toàn một tiểu đội của Dr Xavier Rath chỉ với sức của một mình cô, cái giá phải trả là hai viên đạn vào cánh tay phải trong lúc giao tranh. Cùng lúc Vi đã tìm được lối vào tầng hầm của nơi này, cô cùng với Caitlyn đi theo cầu thang dẫn xuống lòng đất, cả hai như bị bóng tối nuốt chửng…
Mấy cái đèn nhấp nháy xanh đỏ trên cặp găng tay của Vi giờ lại tỏ ra khá hữu dụng. Tuy có hơi lòe loẹt nhưng trong tình huống như thế này thì có vẻ như không còn sự lựa chọn nào khác. Cho đến bây giờ, Caitlyn vẫn chưa thốt ra bất kỳ lời nói nào. Không phải rằng cô ấy đang cố gắng giữ lấy bình tĩnh, mà chính xác hơn là Caitlyn đang cố gắng câu kéo thời gian càng lâu để càng gây bất lợi với Jinx, cũng có thể nói rằng Caitlyn muốn gián tiếp mượn cái bẫy này để giết chết con bé đó. Hãy nhìn theo ở khía cạnh Piltover, Jinx là một kẻ khủng bố tầm cỡ và được truy nã ở mức ngất ngưỡng. Nhưng với Vi, bề ngoài của cô dù cho có đanh đá thế nào thì nội tâm của Vi vẫn rất dễ hình dung, dễ cho đi, dễ nhận lại, và trên hết thì Vi chưa bao giờ có ý định giết bất kỳ một ai cả nào. Cứ thử lấy cái ví dụ của Vi ngay khi còn ở trong băng cướp sẽ thấy được điều đó, khi mà hầm mỏ sụp đổ thì cô hoàn toàn có thể bỏ mặc tất cả những công nhân mà chạy trốn đấy thôi. Lựa chọn để làm người hùng thầm lặng cũng đủ để nói lên nhân cách của Vi ngay bây giờ rồi. Caitlyn là một con người mẫu mực, bản thân của cô chưa hề bị vấy bẩn. Bởi vì điều đó, Caitlyn không nhận thức được rằng cô đang dần bị bóng tối kéo sâu vào. Những suy nghĩ tiêu cực đã góp phần thúc đẩy sự ganh ghét, có lẽ chỉ có Vi mới có thể làm ánh sáng cho Caitlyn ngay lúc này mà thôi.
– Dừng lại – Vi đột ngột ra hiệu cho Caitlyn.
Không quá khó để tìm thấy cánh cửa cuối cùng này. Có điều rằng ngay khi Vi tra chìa khóa để mở nó, Caitlyn đã lập tức ngăn cản cô lại :
– Khoan đã nào, có khi nào, đây là cái bẫy không ?
– Nếu em sợ, hãy lùi về phía sau. Hoặc trở lên mà chờ ta.
Lần này, Vi dứt khoác trong hành động của mình. Sau một chuỗi kiểm tra đặc tính có trong cái chìa khóa ban nãy, cánh cửa to lớn cũng mở ra thật chậm rãi. Cái lạnh nhanh chóng lan tỏa ra bên ngoài, ánh sáng bên trong từ từ soi rọi cả nơi đây. Không khó để nhận ra, người đang ngồi trên cái ghế giữa gian phòng là Jinx. Vi không cần nghĩ ngợi gì nhiều, đã chạy thật nhanh tới phía trước. Còn Caitlyn, mặc dù cánh tay phải bị thương khá năng, những cô vẫn cố gắng đưa tay vào cò súng mà nhắm ra xa. Ngay khi Vi đã ở trước mặt của Jinx, em ấy vẫn đang hôn mê chưa rõ sống chết, cùng lúc tiếng đạn nổ ra thật mạnh mẽ từ họng súng của Caitlyn. Viên đạn như xé toạc không gian, lạnh lùng bay ngang qua người của Vi, dừng lại đích đến trước mặt. Ngay khi cô kịp nhận ra điều gì, thì máu đã vấy lên khắp người của Vi. Nhưng, đó không phải là máu của Jinx, sự sắp đặt cạm bẫy cuối cùng là một sát thủ ẩn nấp đằng sau Jinx, phòng khi kế hoạch này thất bại, thì hắn sẽ lôi cô theo như một sự trả thù cho Dr Xavier Rath. Caitlyn đã nhận ra điều đó bởi sự tinh ý, cô không hề muốn cứu Jinx bất kỳ lúc nào, đó chỉ là tình huống bất đắc dĩ cô phải ra tay. Và một lần nữa, Vi chỉ lạnh lùng đáp lại sự giúp đỡ của cô :
– Lần sau, ta sẽ tự lo.
Rồi, Vi vội tháo gỡ đôi găng tay đang mang, để có thể tự tay chạm vào đôi vai nhỏ bé của Jinx. Mặc dù cái nhiệt độ lúc này gần như có thể đóng băng tất cả, nhưng giọt nước mắt nóng hổi vẫn trào ra. Gần như là một sự bất lực, chưa bao giờ Vi có thể từ bỏ đi cái cảm giác của một người chị với con bé cả. Jinx đã không còn mạch đập ngay từ chính cái giây phút cô chạm vào người nó. Caitlyn đã ở sau lưng Vi ngay từ lúc nào, nhưng cái cảm giác khó chịu này thật có thể diễn tả, cô ghét phải an ủi hay nói một điều gì đó cho Jinx, nhưng cô vẫn phải nói.
– Nếu chị từ bỏ vào lúc này, chị sẽ chẳng có gì cả.
Ngay sau đó, Caitlyn đã quay đi ra khỏi cửa. Và cô mỉm cười, vì không ngoài dự đoán của cô rằng, Vi đã đeo đôi găng tay trở lại. Đúng hơn là, cho dù có mất hết tất cả thật sự đi nữa, thì Vi cũng chưa bao giờ từ bỏ lựa chọn của mình. Cô giữ lấy Jinx trong vòng tay của mình rồi trở ra ngoài.
– Đưa con bé đến chỗ Heimerdinger càng sớm càng tốt. Nhưng hiện tại ta không thể chiến đấu, hãy làm vũ khí của ta lần này.
Chuyển trang để xem thêm